THƯƠNG
Cứ thương bằng hết con người mình
Hãy cứ yêu thương khi bạn còn có thể nhé. Đúng người, chúng ta trở nên như trẻ con - sống động dễ thương. Sai người, chúng ta sẽ trưởng thành.
Từng đêm trực dài. Ngoại trừ tình thương, mình nghĩ, không có điều gì giữ được chân nhân viên y tế ở lại khoa cấp cứu này. Khi người ta nuôi dưỡng được một tình thương lớn trong lòng thì mọi lời nói và hành động đều trở nên có sức mạnh, sức rung động lớn lao.
Cuốn sách mang tên Thương kể về câu chuyện của những bác sĩ xoay quanh những mối quan hệ với bệnh nhân và người nhà bệnh nhân, từ đây thể hiện góc nhìn sâu sắc về nghề y và những tình thương đằng sau những y bác sĩ. Những dòng đầy chân thực trong nhật ký Bác sĩ Thương khiến ai cũng xót xa và trân trọng:
"...Tiếc là rất ít kênh truyền thông truyền hình trực tiếp để mọi người xem một ca mổ sọ cầm máu, giải áp cho não.Bác sĩ Ngoại thần kinh sẽ cầm mũi khoan y khoa - y như mũi khoan tường, khoan bốn lỗ (hay hơn) trên sọ. Sau đó dùng lưỡi cưa cưa sọ. Rồi gắp nắp sọ ra đem gửi đông. Máu phụt ra thành vòi nhanh chóng được bác sĩ đưa dao điện tới. Xèo... xèo... Mùi thịt nướng. Mùi máu. Mùi tử vong".
"...Từng đêm trực dài. Ngoại trừ tình thương, mình nghĩ, không có điều gì giữ được chân nhân viên y tế ở lại khoa cấp cứu này. Khi người ta nuôi dưỡng được một tình thương lớn trong lòng thì mọi lời nói và hành động đều trở nên có sức mạnh, sức rung động lớn lao. Nụ cười thành hoa nở. Lời nói thành gió mát. Và ánh mắt thành thơ ca".
Nghề y được thể hiện vô cùng chân thật, thầm lặng và xót xa qua từng trang nhật ký. Hàng ngàn nhân viên y tế đang cố gắng chiến đấu để giành giật sự sống của những bệnh nhân thương từ tay tử thần hàng ngày.
Đôi khi có quá nhiều những dối trá, lừa lọc, làm con người ta nghi ngờ về sự tốt đẹp vốn vẫn đang hiện hữu của cuộc sống. Hình như con người có thể cảm nhận khi trải qua những cảm giác đối nghịch tương đương như Alexandre Dumas đã nhận định: "Chỉ những ai đã trải qua nỗi đau khổ tột cùng mới có khả năng cảm nhận được hạnh phúc tột cùng". Thì điều đó cũng tương tự, nếu trước đây mình không đau khổ thì bây giờ đã không thương được nhiều như vậy. Tại sao mình đã thương nhiều như vậy, để bây giờ đau khổ đến cực cùng? Như bài Thiền ca của Làng Mai cứ văng vẳng trong những trang sách Thương:
"... Chưa gánh nặng cuộc đời,
lưng chưa đẫm mồ hôi,
làm sao đến
phút nhẹ rơi của lá?
Phải đi từ cái xanh biếc của chồi,
cái hồng thơm của quả,
mới hiểu hết sắc vàng của những chiếc lá khô..."
Thông qua những diễn biến cảm xúc của những bác sĩ thầm lặng của bệnh viện Nhân Đạo, những bệnh nhân và người nhà bệnh nhân khi trải qua những lời tâm sự với bác sĩ Thương trong chính tâm hồn mình. Tác giả Nguyễn Bảo Trung đã nhắn nhủ: "... hãy cứ yêu thương khi bạn còn có thể nhé. Đúng người, chúng ta trở nên như trẻ con - sống động dễ thương. Sai người, chúng ta sẽ trưởng thành". Bởi vì yêu thương làm ta trở thành một đứa trẻ, đau khổ khiến ta trưởng thành. Dù như thế nào đi nữa, xin hãy cứ thương bằng hết con người mình.
--------------------
Thông tin tác giả: Nguyễn Bảo Trung
Bác sỹ Nguyễn Bảo Trung đang công tác tại bệnh viện ở TP.HCM, anh sinh năm 1980. Anh đã xuất bản nhiều tựa sách được nhiều bạn trẻ đón nhận nồng nhiệt bởi sự nhẹ nhàng trong văn phong cùng kinh nghiệm thực tập nhận diện sự thật để khỏe hơn, an nhiên hơn giữa cuộc sống đời thường.
Sách tiêu biểu đã in:
Vô thường (2016)
Thương (2019)
Yên (2020)
Sông (2021)
Tổ chim sẻ nâu (2022).