Thám tử đã chết (tên gốc: Tantei wa mou shindeiru) là series light novel trinh thám của tác giả mới Nigozyu, người đã chiến thắng giải thưởng tân binh của MF Bunko J lần thứ 15 dành cho các tác giả Light novel mới triển vọng. Tính tới thời điểm hiện tại, Thám tử đã chết đã ra mắt 6 tập tại Nhật Bản với doanh số ấn tượng 850.000 bản được bán ra cùng hàng loạt các phiên bản chuyển thể truyện tranh và mới nhất là TV series anime cũng đang được công chiếu bản quyền tại Việt Nam, thu hút hàng trăm nghìn lượt xem mỗi tập.
Đây là một cuộc hành trình mới vượt lên trên cả ý chí của Thám tử bậc thầy.
Kẻ từng là trợ lý của Thám tử bậc thầy – tôi, Kimizuka Kimihiko – đã đương đầu với thử thách của Siesta quá cố và tìm ra một câu trở lời vượt lên trên cả ý chí ấy. Để thực hiện một phép màu không tương – mang Siesta trở lại và tìm manh mối đánh bại Hạt Giống, tôi cùng Natsunagi quyết định bay đến London. Nhưng trên chuyến bay, tôi lại nghe thấy câu nói y hệt như bốn năm trước đây: “Trong số quý khách, có vị nào là thám tử không ạ?”
…Kẻ địch và đồng minh, quá khứ và tương lai, gặp gỡ và chia biệt. Do ý chí của chúng tôi và người đã khuất trộn lẫn vào nhau, câu chuyện bắt đầu thay đổi đột ngột. Thám tử đã chết. Nhưng không thể kết thúc như thế. Dù có là một nguyện ước đi ngược lại quy luật của thế giới này, tôi vẫn không chấp nhận được kết cục đó. Ở độ cao mười ngàn mét giữa không trung, một cuộc thám hiểm mới lại bắt đầu.
Mục lục:
Tiếp nối, mở đầu
Chương 1
Đừng nghe con gái nói
Sẵn sàng chuẩn bị chiến đấu
Mười ngàn mét trên không, lặp lại
Trên đời làm gì có nhân vật phụ
Một bí ẩn đầy hứa hẹn
Tương lai đã được báo trước từ lâu
Thông báo kết thúc màn hài kịch lãng mạn
Ngoại truyện: Charlotte
Chương 2
Phá án cùng với món cá và khoai tây chiên
Ký ức một năm trước, hồi tưởng của hai người
Câu chuyện rẽ nhánh từ đây
Nhân vật chính thay đổi
Lời nhấn từ Nifheim
Tên của cảm xúc này là
Ngoại truyện: Yui
Chương 3: Người bảo hộ thế giới
Tân thế, tiên tri Volva
Đi tìm một con đường tương lai duy nhất
Cú nhảy vượt qua lằn ranh thế giới
Điềm báo cho tương lai xa
Lá thư từ thám tử bậc thầy
Dưới đêm trăng, cậu đã thề
Hồi tưởng của một cô gái
Chương 4
Bộ ba mở đầu
Nghéo tay, không được nói dối
Lúc nào cô ấy cũng ở cạnh bên
Thế rồi kẻ địch của thế giới được sinh ra
Chuyện kể của một người đàn ông
Chương 5: Một người kể chuyện khác
Kẻ phản diện
Bản năng sinh tồn cuối cùng còn lại
Micro và súng
Nếu cậu thề sẽ không chết
Albert Coleman
Chương 6
Trận quyết chiến cuối cùng
Kết thúc của Route X
Thám tử thay thế - Natsunagi Nagisa
Epilogue
Reboot
Thông tin tác giả:
Nigozyu
Nhận giải nhất cuộc thi MF Bunko J lần thứ 15 dành cho các tác giả mới.
Sống ở Fukuoka. Thích các nhà hàng phong cách gia đình, Aikatsu và hài kịch.
Tôi mới chuyển nhà, nhưng chưa mua bất kỳ đồ nội thất nào, nên giờ tôi đang bắt chéo chân trên chiếc Chabudai nhỏ và gõ phím. Eo tôi chắc gãy luôn rồi.
Umibouzu
Vỏ quýt ngon thật đấy mọi người nhỉ
Trích đoạn sách:
Bức thư kết thúc ở đây.
“Đừng có đùa!”
Hoàn toàn sai hết.
Đúng thế. Những điều Natsunagi nói hoàn toàn sai lầm.
Dù Natsunagi không có ở đây, tôi cũng sẽ không trầm cảm ư?
Nhìn xem, đã ba ngày rồi, tôi không thèm nhúc nhích.
Tôi chẳng còn khí lực ăn uống, cũng không tắm rửa, râu cằm mọc lún phún từ khi nào. Bây giờ tôi cũng chẳng còn muốn ăn, cứ thế ngồi thu mình trên sàn và đọc thư. Vậy mà vẫn không rõ ư?
Một năm trước – khi tôi đang đắm chìm trong cuộc đời nhàm chán, Natsunagi đã lôi tôi ra. Đã túm lấy tôi. Đã la mắng khi tôi giả vờ không nhìn thấu suy nghĩ của Siesta. Đã khóc thay cho tôi. Trong đêm tối mịt mù, Natsunagi đã thề sẽ không bỏ tôi lại mà chết. Trên sân thượng của trường hoc, Natsunagi nói sẽ làm bạn với tôi. Sau đó, đã luôn ở bên cạnh tôi. Nhưng tôi vẫn…
“Mình không thể truyền đạt được sao?”
Tôi vẫn chưa thẳng thắn nói lời cảm ơn với Natsunagi.
Dù Natsunagi hay xấu hổ, đôi lúc trở nên giận dữ, ăn nói vụng về đi nữa.
Tôi chưa từng truyền đạt suy nghĩ thật sự của mình cho Natsunagi.
“Mình lại thất bại sao?”
Một năm trước, tôi cũng cứ thế mất đi Siesta khi chưa nói được điều gì.
“Mình là đồ ngốc ư?”
Đã một năm trôi qua, tôi bèn tự cười mình. Cười sự ngu ngốc, thảm hại của mình. Nhưng dù hối hận bao nhiêu cũng muộn rồi. Thám tử đã…
“…!”
Tôi bất giác siết chặt thư.
Lúc đó, tôi mới nhận ra ở mặt sau tờ giấy có viết vài dòng gì đó.
Lật ra mặt sau, tôi thấy có ghi: “Tái bút.”
Quên mất, đừng nghĩ tớ chết là hết nhé.
“Gì cơ?”
Tôi không hiểu ý nghĩa thực sự của câu nói ấy, bèn nghiêng đầu – và lúc đó…
Đột ngột có một cơn gió nhẹ thổi tới.
Chẳng biết từ khi nào, cửa sổ đã mở ra.
Nghĩ như thế, tôi quay mặt về hướng gió thổi.
“Trong số ‘Bảy đạo cụ’ của tôi, có một chiếc chìa khóa có thể mở được bất cứ ổ khóa nào.”
Trong căn phòng đáng lẽ chỉ có một mình tôi chợt vang lên một giọng nói khác.
Những lời ấy tôi đã từng nghe ở đâu đó rồi.
Và cô gái nói những lời đó đã đột nhập vào phòng tôi không cần lý do, xem phim truyền hình nước ngoài và ăn pizza với vẻ mặt thản nhiên.
Cô gái ấy bây giờ lại đang ở trước mặt tôi.
Mái tóc ngắn màu bạc, đôi mắt xanh hút hồn. Cô ấy đang mặc chiếc váy liền có gam màu trang nhã, na ná quân phục, làn da trắng như tuyết.
Đẹp tựa thiên sứ giáng trần. Nếu tra “mỹ nhân” trong từ điển, hẳn sẽ thấy tên cô ấy. Nếu tìm tên cô ấy trên mạng, hẳn sẽ xuất hiện hình ảnh hoa, chim hay ánh trăng.
Lúc ấy tôi chỉ quan tâm đến một điều duy nhất – là tên của cô ấy.
Nhưng giờ tôi đã biết mật danh mà bốn năm trước mình không rõ.
“… Ê, cô xâm nhập gia cư bất hợp pháp à?”
Với những lời vô thưởng vô phạt như chúng tôi vẫn nói với nhau mọi khi, cô ấy đến gần bên tôi.
“Này, trợ thủ.”
Và nở nụ cười đáng trăm triệu điểm dễ thương, cô gái tóc bạch kim vừa đưa tay trái cho tôi vừa nói.
“Một lần nữa, chúng ta hãy bắt đầu hành trình giải cứu đồng đội nào.”
(Còn nữa)