Sói & Gia Vị - Tập 11
Sói và Gia vị (Ookami to Koushinryou/Spice and Wolf) là một series light novel đình đám được phát hành vào năm 2006 của tác giả Isuna Hasekura. Sói & Gia vị đã tạo nên một cơn sốt cực lớn khi ở ngay những tập đầu tiên của series, bộ light novel này đã ghi tên mình vào hàng loạt bảng xếp hạng danh giá, cũng như đem lại doanh số bán ấn tượng (năm 2009, Sói & Gia vị được ghi nhận là đã bán được khoảng 3,5 triệu bản).
Ra mắt cùng thời điểm với Cô gái văn chương (Bungaku Shoujo), bộ light novel ăn khách của nữ nhà văn Nomura Mizuki, nhưng trong khi Cô gái văn chương ở thời điểm mới ra mắt (2007) chỉ lọt vào top 8 bảng xếp hạng Kono Light novel ga Sugoi! thì Sói & Gia vị đã chiếm ngôi đầu bảng xếp hạng, và đứng thứ năm trong hai năm liên tiếp sau đó. Cũng trong năm 2007, bảng xếp hạng này đã vinh danh Holo là Nhân vật nữ chính được yêu thích nhất năm.
Fleur von Eiterzental Mariel Bolan, thế hệ thứ 11 của gia tộc quý tộc Bolan thuộc đảo quốc Winfiel. Gia cảnh sa sút khiến Fleur phải trải qua một cuộc hôn nhân sắp đặt với một thương nhân mới nổi, nhưng rồi chính người chồng của cô cũng làm ăn thất bát, lâm vào nợ nần, khốn cùng mà táng gia bại sản.
Fleur bị buộc rời khỏi tòa lâu đài đã gắn bó với mình từ thuở lọt lòng, rời xa những công việc hàng ngày đơn giản là chỉ tồn tại như sáng ngủ dậy, ăn mặc hay tham gia các bữa tiệc của giới quý tộc. Giờ đây cô phải tự mình lăn lộn giữa thế giới khắc nghiệt để tiếp tục sinh tồn.
Cuộc sống đưa Fleur gia nhập thế giới của những thương nhân. Nhưng một cô gái trẻ với biết bao mơ mộng cùng với lòng nghĩa hiệp của giới quý tộc đã ăn sâu vào máu, khiến Fleur biết bao lần công cốc dù đã bỏ ra rất nhiều công sức nhưng thu lại chẳng được bao nhiêu.
Những tưởng cuộc sống sẽ tiếp tục trôi qua như vậy với cô thì bỗng chốc cơ hội làm giàu đến với cô. Một mối làm ăn tuyệt vời, với một đối tác tuyệt vời, Fleur đã sớm mơ mộng đến viễn cảnh phía cuối con đường mà mọi thương nhân đều theo đuổi. Nhưng rồi, chính lúc mọi việc sắp thành, cũng là lúc Fleur đón nhận thất bại đầu tiên trong cuộc đời mình, một thất bại đau đớn, khiến cho từ bỏ đi tất cả những yếu đuối thuộc về quá khứ, vứt bỏ luôn cái tên quý tộc dài dằng dặc kia để trở thành Eve Bolan – sói xám vùng sông Roam. “Nôi của sói đen” câu chuyện đặc sắc về nàng sói thứ hai trong câu chuyện giả tưởng cực kỳ ăn khách “Sói và gia vị” sẽ là nội dung trọng tâm và điểm nhấn trong tập thứ 11 của Sói và gia vị lần này.
Thái Hà Books trân trọng giới thiệu!
Bố cục sách:
Sói và lời hứa màu hoàng kim…11
Sói và lối rẽ màu cỏ non…111
Nôi của Sói đen…149
Lời tác giả…363
Trích dẫn:
“Tiểu thư!”
Olar giận dữ thét lớn, khi Fleur định quay mặt đi chỗ khác.
Ngay đến cả con chó khi bị la mắng cũng sẽ sợ hãi tới mức không dám nhìn ra hướng khác.
“Tiểu thư, tôi đã đưa tiểu thư đến với thế giới của thương nhân, là bởi vì tiểu thư rất đáng thương. Trước đây vai trò duy nhất của tiểu thư chỉ đơn giản là tồn tại, vì lẽ đó, cô không còn cách nào khác ngoài để cho dòng đời xô đẩy, và để cho người khác quyết định cuộc đời của mình. Tôi muốn đưa cho tiểu thư một cơ hội, cơ hội để được một mình đứng độc lập, được một mình tiến bước.”
Olar nói, rồi hít một hơi thật sâu, lắc đầu và tiếp tục:
“Không không, đã đến nước này rồi thì tôi cũng không muốn giấu tiểu thư làm gì nữa. Nói thật thì, tôi mong rằng tiểu thư sẽ giúp tôi chứng minh bản thân mình.”
“… Hả?”
“Trước khi tôi làm việc dưới trướng của chồng cô, tôi đã từng làm việc trong một thương hội nổi tiếng. Thế nhưng, trước cả lúc đó nữa, tôi cũng từng sinh ra trong một gia đình quý tộc.”
Trước những lời đó, tất cả mọi thứ ngừng chuyển động, và Fleur còn nghĩ rằng trái tim của mình cũng đã theo đó mà ngừng đập.
“Tôi đã từng thề rằng một ngày nào đó tôi sẽ vượt qua tất cả các thương nhân, và khiến cho những kẻ chỉ coi trọng giá trị của dòng dõi quý tộc kia phải quỳ gối trước mặt mình.”
Olar nói mà không nhìn vào mắt cô, và đột nhiên trông ông như già đi hàng chục tuổi.
“Và rồi đến khi tôi nhận ra, thì mình đã già đi từ lúc nào. Quá già để có thể chạm tới cái ngai vàng ấy. Đến cuối cùng, người được tôi coi là chủ mình thì rơi vào cảnh phá sản. Tôi không có con cái gì cả. Ước mơ của tôi… dù điều này có thể thật ích kỷ, thế nhưng tôi muốn nhờ tiểu thư thay tôi theo đuổi ước mơ đó.”
Bertra khoác một tấm chăn lên vai ông, rồi nhẹ nhàng chạm vào Olar, trong khi ông thú nhận đầy cay đắng:
“Xem ra mọi chuyện đều là do mong muốn ích kỷ của bản thân tôi.”
Trước lời nói bất ngờ ấy, Fleur không biết mình nên phản ứng như thế nào. Ánh mắt nhìn đi đâu đó, Olar hít một hơi thật sâu và đứng thẳng dậy.
“Cô Bertra, lấy cho tôi ít tiền mặt, còn cả áo khoác nữa…”
Fleur ngẩng phắt đầu lên, nhận ra Olar đang định làm gì.
“Miễn là tôi còn sống, thì tôi sẽ không bao giờ để cho tiểu thư phải chịu khó khăn vất vả. Dù có cần phải dùng đến biện pháp mạnh đi chăng nữa, tôi cũng sẽ tìm cách chuộc lỗi…”
Fleur không thể nào ngăn được khuôn mặt của mình nhăn nhúm lại trong làn nước mắt.
Nếu như cô ngoan ngoãn chấp nhận những lời này, thì cô thực sự sẽ biến thành một con búp bê mà việc duy nhất có thể làm chỉ là tồn tại. Trước đây cô vẫn còn có tên tuổi của gia tộc để bảo vệ mình.
Thế nhưng, đến bây giờ ngay cả điều đó cũng không còn nữa rồi. Nếu như cô không tự đứng lên bằng chính đôi chân của mình, vậy thì bản thân cô rốt cuộc sẽ trở thành cái gì?
Nghĩ về chuyện đó khiến cho cô sợ hãi, chính vì thế nên cô tóm chặt lấy chân của Olar, khi ông đứng thẳng dậy.
Cô không thể quyết định mình nên chọn con đường nào, thế nhưng chuyện không chọn con đường nào còn đáng sợ hơn thế nữa.
“Tiểu thư.”
Cô chưa bao giờ nghe thấy giọng nói của Olar dịu dàng đến thế. Ngồi xổm xuống, chầm chậm và nhẹ nhàng, Olar gỡ bàn tay Fleur đang bám chặt lấy chân mình ra, từng ngón, từng ngón một.
“Xin đừng ích kỷ nữa.”
Olar nói, như thể đã nhìn thấu mọi suy nghĩ trong lòng cô, và Fleur giật mạnh tay lại.
“…”
Olar nhìn cô không nói gì, chỉ thở dài.
Chính vào khoảnh khắc đó, Fleur chợt hiểu ra một điều.
Ánh mắt tràn đầy lòng trắc ẩn và ánh mắt tràn đầy sự khinh bỉ, thực ra chỉ cách nhau một khoảng mỏng manh như tờ giấy.
Bởi vì người ta chỉ dịu dàng đưa tay ra cho đối phương, khi coi đối phương là một kẻ yếu đuổi, không thể làm được gì cả.
Fleur lớn tiếng thét lên đầy phẫn nộ:
“Đừng có xem thường tôi!”
Olar vẫn không nhúc nhích dù chỉ là một chiếc lông mày, còn cô nhìn thẳng vào ông, đứng dậy, và tiếp tục thét lên:
“Đừng có xem thường tôi! Tôi cũng phát chán lên khi bị đối xử như thế rồi! Tôi cũng phát chán lên khi lúc nào cũng sống mà bị kẻ khác xô đẩy rồi! Ước mơ của ông? Đừng có đùa nữa! Tôi không phải là con của ông! Tôi sẽ tự mình quyết định tương lai của bản thân! Bởi vì tôi đã không còn nơi nào để quay trở về nữa rồi!”
Sau khi gào thét ầm ĩ, lớn tiếng nói ra tất cả những điều mình muốn, cô thở hổn hển và nhìn thẳng vào Olar.
Cô biết sự thật, tiếp tục bám vào Olar và cứ để cho ông ấy bảo vệ cô, đúng là một sự lựa chọn rất hấp dẫn.
Tuy nhiên, ngay cả Fleur cũng dễ dàng nhận ra điều đó.
Bây giờ mọi chuyện vẫn ổn.
Thế nhưng, nếu sau này Olar không còn nữa thì sao?
Trong thế giới không chút nhân từ này, người đối với người chẳng tử tế gì, và chỉ cần liên quan đến được mất thiệt hơn, tin tưởng một người có thể biến thành bị người đó phản bội.
Những ngày yên bình như thể giấc ngủ trưa dưới nắng trời ấm áp, quấn mình trong chiếc chăn mềm mại đã không còn tồn tại ở bất cứ đâu nữa rồi.
Thế nhưng, tất cả mọi người vẫn đều phải sống tiếp. “
Vậy bây giờ tiểu thư định làm gì?”
Giọng nói, ánh mắt, vẻ mặt của Olar, tất cả đều bình tĩnh. Fleur ngưng nụ cười đang nở trên môi mình, đáp:
“Tôi sẽ đi lấy nó về.”
“Lấy gì cơ?”
“Quần áo, à không…”
Cô cúi đầu xuống, điều chỉnh hơi thở của mình, rồi mới ngẩng lên nhìn Olar.
“Lấy lại quyết tâm của tôi.”