Sản phẩm có tình trạng chất lượng tương đương 80% so với hàng mới.
Lưu ý: Các sản phẩm thuộc 'Phiên chợ sách cũ' sẽ không được áp dụng chính sách đổi trả của Fahasa.com
Khi Hikaru Còn Trên Thế Gian Này……Suetsumuhana (Tập 5)
Khi Hikaru còn trên thế gian này…… là series light novel tiếp theo của bộ đôi tác giả Nomura Mizuki và họa sĩ Takeoka Miho, bộ đôi nổi tiếng đã cùng tạo nên một Cô gái văn chương sâu sắc, li kìvà nhận được sự yêu thích từ đông đảo bạn đọc trên khắp thế giới. Khi Hikaru còn trên thế gian này…… là một trong những bộ light novel hiếm hoi thuộc thể loại lãng mạn, drama không có bản chuyển thể anime nhưng vẫn thu hút được sự quan tâm, tranh luận sôi nổi của độc giả. Một series truyện tranh ngắn chuyển thể lại tập 1 của Khi Hikaru còn trên thế gian này…… với tên gọi Aoi – cùng tên với tập 1 của series light novel. Series Khi Hikaru còn trên thế gian này…… gồm 10 tập, lấy cảm hứng từ trường thiên tiểu thuyết “Truyện kể Genji” cực kỳ nổi tiếng của văn học Nhật Bản thời Heian, mỗi tập truyện sẽ tập trung vào một nhân vật riêng biệt, lấy nguyên mẫu từ những người tình mà hoàng tử Genji yêu tha thiết, tuy nhiên tuyến nhân vật chính vẫn được giữ nguyên xuyên suốt cả 10 tập.
Mùa hè đầu tiên bên những người bạn của cả Hikaru lẫn Koremitsu. Không chỉ vậy, đây còn là một mùa hè sôi động dành riêng cho Koremitsu với kế hoạch ghé hồ bơi cùng Shikibu, bỗng chốc, giờ lại có thêm cả cô em gái Shioriko và cô bạn lớp trưởng Hanasato Michiru đi cùng nữa. Một cuộc chiến không khoan nhượng sắp sửa diễn ra tại hồ bơi.
Bên cạnh đó, Koremitsu cũng phải giải quyết chấp niệm lần này của Hikaru nữa. Nhưng lại có một vấn đề mới nảy sinh, cả tên tuổi, gương mặt, địa chỉ,… của cô gái ấy Hikaru đều không biết. Đấy là một cô gái Hikaru tình cờ quen trên mạng khi ghé thăm một blog về thảo dược, với nickname Hoa Nghệ tây. Manh mối duy nhất là họ đã hẹn gặp nhau tại một quán trà mang phong cách phương Tây khi mùa hè đến. Nhiệm vụ của Koremitsu là phải tìm ra được cô gái Hoa Nghệ tây kia và gửi lời của Hikaru tới cho cô ấy.
Tình cờ thay, quán trà hẹn ước lại chính là nơi cô tiểu thư Aoi, hôn thê của Hikaru đi làm thêm để tự lập và học thêm về thế giới bên ngoài, cùng với bà chằn Asai Saiga và Toujou luôn kè kè ở góc quán. Khó khăn chồng chất khó khăn, bản thân cô gái Hoa Nghệ tây lại lại cố tình ẩn mình dưới lớp gái, không chịu xuất đầu lộ diện. Liệu Koremitsu có thể tìm ra tung tích cô gái bí ẩn và gửi gắm lời hứa của Hikaru không, hay một cuộc đại chiến harem sẽ nổ ra khuấy đảo mùa hè này!
Tập thứ 5 của series rom-com học đường rất được yêu thích Khi Hikaru còn trên thế gian này…… Suetsumuhana.
Về tác giả:
Nomura Mizuki
Cô sinh ra tại tỉnh Fukushima, nơi được biết đến như vương quốc của những bản hợp xướng. Từ thưở nhỏ, cô đã say mê với việc sáng tác truyện và mơ ước được trở thành một nhà văn. Tác phẩm “Akagiyama takkyuuba ni utagoe wa hibiku” (Tạm dịch: Tiếng ca vang vọng trên sân bóng bàn núi Akagi) đã giúp cô đạt được giải Nhất hạng mục tiểu thuyết trong cuộc thi Entame lần thứ ba. Sở thích: ngủ ngày, ngủ trưa, ngủ tối, tất cả mọi thứ liên quan tới ngủ. Các tác phẩm tiêu biểu bao gồm “Bộ truyện dài tập Sân bóng bàn”, “Bad! Daddy”, “Usa Koi” (Tạm dịch: Tình yêu thỏ bông), “Cô gái văn chương”.
Takeoka Miho
Cô sinh ngày mùng 1 tháng 7 tại Tokyo, sau đó chuyển đến sống tại tỉnh Saitama. Cực kỳ yêu thích trà, thỏ, các cuốn sách tranh cổ, màu nước và các cuốn kí họa hiệu Gekkoso. Mỗi khi vẽ hay làm ra được một thứ gì đó là cảm thấy vô cùng mãn nguyện.
Bố cục sách:
Chương một: Con gái đấu đá nhau thì làm ơn sang chỗ khác giùm
Chương hai: Quán trà tập hợp những điều bí ẩn
Chương ba: Quả nhiên không nên cùng con gái đi đến bể bơi!
Chương bốn: Cách chính xác để đối xử với một cô gái
Chương năm: Tôi không phải cô gái dễ bị lợi dụng đâu đấy nhé
Chương sáu: Suetsumuhana
Chương kết: Bí mật mùa hè năm đó hai chúng ta cùng tạo ra
Sai lầm tai hại của Saiga Asai; Ai bảo cậu là tôi tìn vào ông già Noel?
Lời bạt
Trích dẫn:
“Th-thật là không thể tin được... hừ! Cái tên lăng nhăng này!”
Khi về đến nhà và chui vào trong phòng, hoa Nghệ tây liền ném đồ đạc lên giường và hét lên với khuôn mặt đỏ bừng. Chóp mũi cô run lên bần bật.
Người mà cô đã tưởng là một cậu con trai nhát gái không được hâm mộ cuối cùng lại biến thành một tên dã thú với mái tóc đỏ và ánh mắt sắc nhọn, biết được điều này, cô đã sốc tới mức tưởng chừng như sắp lên cơn đau tim.
Nhưng điều khiến cô tức giận hơn cả là chuyện hắn vốn dĩ đến để gặp hoa Nghệ tây, thế mà mắt thì lại để ý không rời đến cô phục vụ của cửa hàng.
Đó là một cô gái cực kỳ thanh tú, da dẻ trắng muốt, đôi mắt sáng ngời, mái tóc đen mượt mà buộc lại thành búi phía sau, vì vậy nên cô cũng rất hiểu tại sao ánh mắt của cậu lại bị thu hút về phía đó. Dù sao thì cô gái ấy cũng dễ thương và xinh đẹp thực sự, giống như một con búp bê vậy.
Nhưng, nhưng... không chỉ mỗi lúc cô gái kia đến nhận đơn gọi đồ, mà kể cả sau đó, ánh mắt của cậu ta vẫn cứ nhìn theo cô ta suốttttttttt ấy, vậy là có ý gì đây? Tiếng sét ái tình chắc? Cậu ta không còn quan tâm đến mình nữa hả? Mình đã bị cậu ta quên lãng?
Mà không chỉ có thế.
Cậu trai tóc đỏ lén lút nói vài câu với cô phục vụ dễ thương đang mang trà ra, ngay lập tức, cô phục vụ đỏ mặt, vội vàng rời khỏi đó nhưng rồi lại quay lại, bí mật đặt một tờ giấy nhắn lên bàn.
Hoa Nghệ tây đã quan sát rất kỹ càng dáng vẻ nghiêm túc của cậu trai tóc đỏ kia khi đọc tờ giấy nhắn.
S-s-s-sau đó, hai người còn nhìn rồi ra hiệu với nhau...
Cậu ta là một tên sát gái siêu đẳng hả?
Mặc dù, người cậu ta hứa hẹn cùng là hoa Nghệ tây, nhưng ở trong chính nơi hẹn hò thiêng liêng của hai người, cậu ta lại đường đường chính chính mà cưa cẩm một cô gái khác!
Hơn thế nữa, chẳng hiểu cô gái kia thích gì ở một tên dã thú như vậy, hay cô ta có gu đàn ông kỳ dị không biết chừng, mà sau khi tan làm, cô ta thực sự gặp gỡ tên con trai tóc đỏ kia phía sau quán rồi cùng nhau sóng bước trong một bầu không khí lãng mạn.
Dường như xấu hổ hay sao mà bọn họ tuy cùng bước xuống dốc nhưng lại e thẹn giữ với nhau một khoảng cách nhất định, hoa Nghệ tây đứng phía sau biển hiệu nhìn với theo hai bóng lưng xa dần ấy, chóp mũi run lên bần bật.
Vì chuyện này, cơ thể hẳn sẽ phải nóng bừng lên vì giận dữ, nhưng ngoài chóp mũi đang nóng cháy lên, hoa Nghệ tây, người vốn mang tính hàn, ngược lại, lại càng lạnh toát người, đến mức hàm răng cũng phải va vào nhau lập cập.
Dù sao thì tâm trạng của cô vẫn vô cùng tồi tệ. “Kh-không thể tin được... Ưư, không ngờ Sao Bắc cực lại là một kẻ như vậy...! Sao Bắc cực ngoài đời thực không phải là một tên con trai mọt sách, nhát gái, hiền lành, sợ con gái đến mức không thể nói chuyện hay sao? Thế mà lại là một tên trông như d-dã thú thế kia, đúng là quá đáng quá thể mà. Chiếc mũ màu xanh đó quá tươi mát, chẳng hợp với cậu ta chút nào. Mình đã bị lừa rồi.”
Ban nãy, cô đã về tới căn biệt thự rộng lớn xa hoa của mình trong lúc vừa đi vừa rên rỉ như vậy.
Thế mà cậu ta còn dám gửi mấy dòng thư đầy ẩn ý như là tớ có chuyện muốn nói với cậu. Thế mà cậu ta còn dám giả vờ ngầu bằng mấy lời như kiểu cho dù là trong cánh rừng sâu hay trên vùng đồng cỏ rộng lớn, tớ nhất định sẽ có thể tìm thấy bông hoa đẹp nhất là cậu cho mà xem.
“Thiệt tình, thiệt tình, thiệt tình, đúng là không thể nào tin được!”
Sau khi nổi giận đùng đùng, đầu và ngực cô liền nhanh chóng lạnh đi.
Cuộn mình trong chiếc áo khoác lông chồn màu đen treo trên sô pha, cô lại tiếp tục run cầm cập. Cơn lạnh này không bình thường, nhất là giữa mùa hè như thế này. Mặc dù cơ thể cô vốn sợ lạnh, nhưng chắc chắn cơn lạnh như thấm vào xương tủy này là từ tinh thần mà ra.
Bởi vì tâm trạng xuống dốc nên cơ thể cũng trở nên lạnh lẽo theo. ...
XX lúc nào cũng dễ thương cả.
Giọng của bố Shuusei vang lên bên tai cô.
Một chất giọng ấm áp và điềm tĩnh.
Sau đó, giọng nói ấy lại một lần nữa được cất lên, nhưng lần này là để lặp lại câu nói của Sao Bắc cực.
… Mignon là cái tên dành riêng cho những cô gái đáng yêu đấy.
Nắm chặt lấy chiếc áo khoác lông màu đen, ôm nó sát vào người, cô cúi rũ người xuống thật sâu, mái tóc rủ xuống hoàn toàn che khuất gương mặt bên dưới.
Người duy nhất trên thế giới này khen mình dễ thương quả nhiên chỉ có mình bố Shuusei mà thôi... Đúng vậy, một đứa con gái có cái mũi thế này thì...
Cổ cô dần rụt sâu vào bên trong tấm áo lông hệt như một con rùa nhưng...
“Đ-đủ rồi.”
Chiếc cằm thanh mảnh lập tức hất mạnh lên.
“D-d-d-dù sao đi nữa, mình cũng không có ý định gặp cậu ta, ngày mai mình sẽ không đi nữa. Mà Sao Bắc cực đã cưa gái thành công rồi, ch-chắc cũng kh-không đến nữa đâu...”
(Còn nữa)