Năm tôi 16 tuổi, tại một buổi hội thảo về những ngành thiết kế ở Toronto, một diễn giả nữ đồng thời cũng là một nhà thiết kế xe hơi đã kêu chúng tôi nhắm mắt lại; sau 20 giây im lặng, cô ấy đã yêu cầu chúng tôi mở mắt ra và nói cho cô ta biết chúng tôi đã thấy được những gì? Ai cũng háo hức giơ tay đoán già đoán non, nhưng cuối cùng, những đứa thiếu niên với những ước mơ và hoài bão trở thành một nhà thiết kế trong tương lai đã đồng loạt thất bại khi cô ấy nói rằng “Các em hãy nhìn ra cửa sổ, các em có thấy những tòa nhà trọc trời, có thấy mẹ thiên nhiên và những màu sắc của động thực vật, các em có thấy bên trong tòa nhà này có những chiếc bàn cái ghế, ánh đèn và không gian, các em có thấy những bộ trang phục và phụ kiện mình khoác lên người không? Đó là thế giới của những bàn tay thiết kế, của những kẻ sáng tạo, thực tế lẫn xa hoa. Ai cũng biết ơn bác sĩ kỹ sư, biết rơi lệ với các tác phẩm phim ảnh và trầm trồ trước những bức tranh của những họa sĩ; có mấy ai biết cảm ơn những bàn tay nghệ nhân đằng sau cái ly chiếc gối. Ngành mỹ thuật đã hiếm được đề cao trong xã hội, ngành mỹ thuật thực dụng càng hiếm hơn.” Năm tôi 16 tuổi, tôi đã bị chấn động bởi lời nói đó, và cuối cùng tôi cũng mon men rẽ hướng cuộc đời mình sang cái công việc sáng tạo bằng tay chân và nước bọt này.
Năm 27 tuổi tôi đã gặp một thầy phong thủy nổi tiếng tại Sài Gòn, ông ta cho tôi biết lá số của tôi mang thiên mệnh Cơ Nguyệt Đồng Lương, sao Cự Môn chủ mệnh, hợp làm công việc tay chân sáng tạo cho thẩm mỹ lẫn mang nghiệp nói nhiều mà tha hương cầu thực. Tôi lại nhớ đến lá số tử vi phương Tây của bà sư tỷ phù thủy đồng môn chấm vào năm tôi 18 tuổi cũng đề cập những điều tương tự. Tôi rất muốn biết liệu trong vũ trụ này, trong cái thế giới nhân sinh quan của tôi, những yếu tố khoa học tâm linh và cuộc sống thực tế vốn có những tương quan gì? Sau bao năm trăn trở, tôi muốn chia sẻ với các bạn góc nhìn về thời trang, phong thủy, và Cung Hoàng Đạo của một đứa con ở giữa hai nền văn hóa Đông Tây, mong các bạn đọc nó trong hân hoan với một tư duy cởi mở.
Phong và thủy, gió và nước; hai thứ luôn di chuyển để tạo ra chân khí lưu thông vì nếu chúng bị tù đọng sẽ dẫn tới sự cản trở của năng lượng xấu. Các bạn có thể hình dung ra vòng tuần hoàn của nước trong môi trường từ mây thành mưa, thành sông ngòi rồi đổ về biển cả. Nếu như nước bị tù thì nó sẽ tích tụ sự ô uế đúng không? Cũng giống như chúng ta ở trong một căn nhà thông thoáng với những làn gió nhẹ và ánh dương ấm áp sẽ luôn khiến mình sảng khoái hơn; chúng ta sẽ ra sao nếu ở trong một căn phòng không thoáng khí? Con người vốn là một phần tử trong môi trường tự nhiên của vũ trụ, dĩ nhiên chúng ta cũng phải chịu sự ảnh hưởng của vũ trụ vì bản thân chúng ta cũng là một tiểu vũ trụ thu nhỏ có sự lưu thông của hơi thở và máu huyết. Phong thủy theo khía cạnh dễ hiểu nhất là sự lưu thông và là vòng tuần hoàn của khí: khí trời, khí đất, và nhân khí.
Người phương Đông có hư vô, lưỡng nghi âm dương, tứ tượng ngũ hành; phù thủy phương Tây cũng có ngũ hành theo hình tượng ngôi sao biểu trưng cho con người với phần đầu và tứ chi mang ý nghĩa “đất, lửa, gió, nước, và linh hồn”. Khoa học hiện đại cũng có đề cập đến Định Luật Bảo Toàn Năng Lượng – năng lượng vốn dĩ không tự nhiên sinh ra cũng không tự nhiên mất đi; năng lượng chỉ chuyển giao hoặc thay đổi từ dạng này sang dạng khác hoặc truyền từ vật này sang vật khác. Năng lượng cũng như là một khía cạnh khác của khí lực; từ Đông sang Tây, cổ đại cho tới hiện đại, con người trong vũ trụ này không thoát khỏi sự tuần hoàn khí lực của thiên, địa, và nhân. Bởi vậy, tôi cho rằng khi có đủ sự hội tụ của thiên thời, địa lợi, nhân hòa, đó là lúc thời cơ đến, lúc này là lúc chúng ta nên biết mà nắm lấy.