Ishura - Tu La Dị Giới - Tập 2: Bão Bụi Trần Nơi Sát Giới
Ishura – Tu la dị giới là bộ tiểu thuyết thể loại giả tưởng được phát hành bởi nhãn hiệu Dengeki Shin Bungei, một thương hiệu mới chuyên về giả tưởng, kỳ ảo, siêu nhiên của ông hoàng light novel Nhật Bản - Dengeki Bunko. Ngay khi ra mắt, Ishura đã tạo được tiếng vang lớn tại Nhật Bản, xuất sắc giành vị trí top 1 light novel hạng mục Tankobon từ bảng xếp hạng Light novel này thật tuyệt vời năm 2021.
Kết thúc trận chiến tại Lithia, kế hoạch về một giải đấu dũng sĩ với quy mô hoành tráng nhất lịch sử Nhân tộc của Hoàng đô cũng được đông đảo quần hùng khắp thế gian biết tới.
Dũng sĩ là người sẽ thay thế Chú thần, trở thành biểu tượng của thời đại mới, dẫn dắt nhân dân tiến tới một cuộc cách mạng, vượt qua mọi rào cản và những vết thương từ quá khứ.
Không chỉ nội bộ các quan chức Hoàng Đô, các thế lực còn lại cũng không ngưng nhăm nhe giải đấu, cố gắng đưa ứng viên của mình vào để tranh giành vị thế dũng sĩ, làm chỗ dựa cho chính mình ở thời đại mới.
Khởi đầu là phe cựu vương ủng hộ chế độ Vương quốc trung ương cũ - vốn là nền tảng chính xây dựng nên Hoàng Đô, tổ chức quân đội để lật đổ Hoàng Đô.
Hắc diệu đồng - tổ chức tình báo lớn nhất thế giới, từng đóng góp không biết bao chiến công trong thời đại ma vương chân chính, để rồi bị truy sát tận gốc khi hoà bình được lập lại, cũng một lần nữa muốn khuấy lại thời đại chiến loạn.
Hiệp hội thương nhân nắm giữ dòng lưu chuyển của hàng hoá, tiền tệ và đặc biệt là thông tin, đại diện là vị khách nhân "Đứa trẻ tóc bạc" thâm sâu khó dò, không ngừng gia tăng vũ trang cho cả phe Hoàng Đô lẫn phe Cựu vương nhằm thúc đẩy một cuộc chiến nổ ra, nhằm thăm dò động thái của những ứng viên dũng sĩ cùng khả năng ứng phó của các quan chức Hoàng Đô.
Ma vương tự phong Kiyazuna, người sáng tạo nên thành phố mê cung vốn dĩ là một quái vật golem khổng lồ, giờ đây trở lại với tuyệt tác Golem - Homunculus mới [Trí tương] Mestel-Eskir, nhằm trả thù những kẻ đã huỷ hoại những đứa con yêu quý của bà.
Cuối cùng là "Bão Bụi Trần", đấng tối cao được thờ phụng bởi cư dân đại mạc Yamaga. Cứ mỗi lần một nền văn minh nào đấy của Nhân tộc nổi lên, vị thần ấy lại xuất hiện, quét sạch mọi thứ trở về với cát bụi. Lịch sử ấy cứ lặp đi lặp lại suốt 200 năm nay.
Giữa vòng xoáy của biết bao tham vọng và ác ý, các đấng tu la lại tiếp tục bị cuốn vào cơn bão của sát giới kinh hoàng. Một trận chiến kinh thiên động địa nơi những vị thần tàn sát lẫn nhau. Một bữa tiệc hành động vô cùng thịnh soạn sẽ chờ đợi các bạn đọc trong tập 2 của Ishura - Tu la dị giới: Bão bụi trần nơi sát giới.
Mục lục:
Hồi III: Mắt bão
1. Địa hống Melle
2. Đại mạc Yamaga
3. Thành phố Togie
4. Phường sợi Shikuma
5. Đại đô thị Lithia
6. Kho quân dụng thành phố Togie
7. Hắc diệu Linaris
8. Toà nhà trung ương nghị viện
9. Hung hãn Trois
10. Phòng làm việc của Hoàng đô Tứ đại thần
11. Trí tương Mestel-Eksir
HỒI IV: Bão bụi trần nơi sát giới
12. Quốc lộ 1 – thành phố Togie
13. Điểm giao thương Gunama
14. Trạm quan trắc – Khu 163 kênh Tây
15. Hẻm núi Gunama
16. Bão bụi trần Atrazek
17. Sát giới
18. Điểm nhìn
19. Địa ngục
20. Tuyệt đỉnh Rosclay
21. Tin tưởng
22. Đông chi Lucnoca
23. Quyết đấu tay đôi
Lời bạt
Thông tin tác giả:
Keiso (Silicon)
Nguyên tố số 14. Nguyên tố này tồn tại với số lượng lớn chủ yếu ở dạng Silic dioxide với vai trò là một nguyên tố cấu thành chính của vỏ trái đất. Nó cũng được sử dụng cho nhiều mục đích khác nhau trong công nghiệp, đa phần làm chất bán dẫn.
*Chú thích của người dịch: Keiso trong tiếng Nhật là Silicon (Si). Nguyên tố số 14 trong bảng tuần hoàn hóa học
Kureta
Trích đoạn sách:
Một cỗ xe bọc thép dị thường đang chạy trên con đường mòn giữa hai vách đá dựng đứng.
Cỗ xe này không cần ngựa kéo, cũng không phun ra hơi nước như những chiếc tàu hỏa chạy bằng hơi nước đang dần phổ biến ở Hoàng Đô.
Nó là một sản phẩm công nghệ chưa được biết tới ở thế giới này… nói cách khác là sản phẩm của Ma vương tự phong.
“Trời ạ, đám thương buôn đã rút cả rồi à? Ta đang hy vọng thu về ít quặng vô tuyến chất lượng tốt kia mà.”
Bà lão ngồi trên ghế lái của cỗ xe kỳ lạ kia chính là Xa Trục Kiyazuna. Kiệt tác đáng tự hào của bà, Trí Tương Mestel-Eksir, đang ngồi ở trên thùng sau không có mái của cỗ xe.
Thân thể nó quá to lớn, không chui vừa vào xe.
Thùng xe không chỉ chứa mỗi con Golem mà còn chất vô số đạo cụ to nhỏ khác nữa.
Đó là những vật tư họ cướp được từ phe Cựu vương. Các loại ma cụ và kim loại quý hiếm phục vụ cho việc sản xuất Golem.
Mestel-Eksir vung vẩy một thanh kiếm suốt từ nãy tới giờ, đấy cũng là biểu tượng của phe Cựu vương – Ma kiếm Bộc Toái Chalijisya.
“Ha ha ha ha ha ha ha!”
“Con có vẻ thích cái đó nhỉ, Mestel-Eksir!”
“Vâng! Nó cho nổ tung cả đá, cả kim loại, th-thú vị ghê!”
“Phe Cựu vương rặt đám tạp nham, chỉ ăn may tích được đống bảo vật xịn sò. Con thấy rồi chứ, Mestel-Eksir? Ăn đạn cả lũ. Chẳng có nổi một kẻ dùng được vũ khí.”
“Ha ha ha ha ha ha! Nhưng, nhưng, vui lắm ạ! Bay tới tận nóc nhà!”
“Ừm, bay xa thật. Đánh bay Con người vui nhỉ?”
“Ưm. Nhưng đánh bay… nát bét thì kh-không-không nói được nữa. Tại sao vậy nhỉ?”
“Do nội tạng xổ hết ra đấy.”
“N-nội tạng là gì ạ?”
“… Ngoại trừ Ma tộc, trong bụng của sinh vật khác chứa những cơ quan giúp cơ thể vận động. Khác với con, cái mớ đó vừa oặt ẹo vừa không thể thay thế. Ờ, chẳng phải là thứ gì đáng biết ơn cho lắm.”
Cỗ xe tăng tốc.
“Con phải thắng, Mestel-Eksir! Không giống đám người vận động nhờ nội tạng, con mang thân bất tử. Con không bị giới hạn tuổi thọ như Homunculus, cũng không phải dựa dẫm vào khắc ấn sinh mệnh như Golem! Dù là ma kiếm hay bất cứ thứ gì khác, kẻ thắng có quyền cướp bóc! Dù địch thủ có là Bão Bụi Trần đi chăng nữa!”
“Vâng!”
Nó vùng dậy, hô ầm lên.
“A! Mẹ, mẹ ơi! Có rồi! Luồng, luồng, luồng…”
“Luồng không khí đó!”
Phần đầu tròn ủng của Mestel-Eksir đang xoay mòng mòng.
“Ừm, luồng không khí! Đến, đến từ hướng này. Nó đang tới gần!”
“Được rồi, ngược hướng với cơn gió tự nhiên nãy giờ… Đúng như tính toán, Bão Bụi Trần đang ở gần đây. Coi như chứng minh được cỗ xe tăng này đủ sức chạy từ thị trấn ven biển kia về đây và đuổi kịp Bão Bụi Trần. Muốn khoe với thằng cha Milluji quá đi.”
“Tài thật! Anh em, của con, tài thật đấy! Ha ha ha ha ha ha!”
Cỗ xe dị thường đang chở hai bọn họ, không phải xe cộ gì sất. Nó là một chiếc xe tăng Golem được thiết kế đặc biệt phục vụ di chuyển. Nó không có trái tim kiên định như Mestel-Eksir, nhưng có thể tự động di chuyển dựa vào Chú thuật với tốc độ vượt xa phương tiện thông thường của thời đại này.
“… Dù mối nghiệt duyên này không liên quan gì tới con, Mestel-Eksir.”
Hiện tượng khí tượng dị thường ở vùng biên giới. Nhiều dân thường có thể sống cả đời mà không đụng độ với nó. Một cái tên rất muốn quên trong lòng bà.
“Đâu chỉ có mỗi đứa này. Thuở xa xưa, ta từng có hàng nghìn người anh của con cơ. Chúng ta cư ngụ ở đầu bên kia Itarky, kẹp giữa Đại mạc Yamaga. Ta từng có một quốc gia riêng. Quốc gia của Golem.”
“Vậy, vậy sao ạ? Những người anh! Quốc gia, của mẹ! Tài ghê!”
“… Hê. Tài thật đấy. Nhưng quốc gia của ta đã bị giày xéo, các anh của con đã chết cả rồi. Bão Bụi Trần khốn nạn… thứ khốn nạn đó đã sổng ra khỏi sa mạc. Trước giờ, nó chưa bao giờ hành xử theo kiểu đó, lại đi phá hủy vương quốc của ta. Giờ càn quét tới Hoàng Đô… Cứ hễ vương quốc của Con người nắm được quyền lực, Bão Bụi Trần khốn nạn đó lại mò tới tàn phá. Theo những gì ta biết, nó là thảm họa tồi tệ nhất.”
Sinh ra với năng khiếu Công thuật vượt trội, thời thơ ấu của Kiyazuna chẳng có mấy chuyện vui.
Bà chỉ cười khi giở trò bạo lực lên ai khác, hoặc lúc làm việc với máy móc.
Chẳng biết bọn họ gọi bà là Ma vương tự phong và phần lớn Nhân tộc xoay ra thành kẻ thù từ bao giờ, Kiyazuna vẫn giữ nguyên vẻ cau có, dù không phải vì thất vọng hay đau buồn. Ngoài chính mình, những kẻ khác thuộc Nhân tộc chỉ mang tới bất mãn cho bà.
Giống như cách bà ghét cả thế giới, bà cũng chấp nhận chuyện cả thế giới ghét mình.
“Đừng coi thường ta. Sức mạnh có gì xấu chứ.”
Chính vì vậy, bà có rất ít đối tượng để giận dữ theo đúng nghĩa.
Khi các học giả đổ xô đến và xây dựng cả một thành phố quanh Đại mê cung Nagan do mình để lại, bà chỉ cảm thấy ngỡ ngàng nhưng không hề tức giận, mặc mọi chuyện diễn ra theo xu hướng tự nhiên.
Xa Trục Kiyazuna chỉ oán hận những kẻ giết lũ con mình.
“Kỹ thuật là bất tử. Khoa học không bao giờ từ bỏ. Bão Bụi Trần hay bất cứ điều gì, không ai giết nổi con… Mestel-Eksir. Con không ưa kẻ nào thì cứ triệt sạch chúng nó. Mãi chiến thắng đi. Đứa trẻ vô địch!”
“Ha ha ha ha ha ha! Các anh kh-không còn nữa c-cũng được! C-con là hùng mạnh nhất! Hùng mạnh nhất! C-con sẽ biến nguyện vọng của mẹ thành hiện thực!”
“…… Ừa. Cứ làm vậy tới khi con tìm được nguyện vọng của bản thân. Nhà vô địch thật sự sẽ dễ dàng chiến thắng và thừa sức biến giấc mơ của kẻ khác thành sự thật. Hãy cho cả thiên hạ biết rằng Bão Bụi Trần không xứng làm địch thủ của con!”
Xa Trục Kiyazuna muốn gây hấn với thảm họa. … Bất kể địch thủ là hiện tượng khí tượng mang tới sự thảm sát vượt qua tri thức con người hay là ‘Ma vương chân chính’.
Bà muốn được tự do thoát khỏi mọi mối uy hiếp.
Đó là mong mỏi của Xa Trục Kiyazuna.
Bà lái chiếc xe tăng Golem tới một vị trí trống trải nơi hẻm núi. Địa điểm thuận lợi để phục kích Bão Bụi Trần. Ngay trên đường tiến lên lại là…
“Này. Thằng khùng nào kia?”
Một bóng người to lớn.
Giữa tình cảnh Bão Bụi Trần sắp sửa đổ bộ vào hẻm núi, đứng đơn độc một mình không xe ngựa ở chốn này tương đương với đút đầu tự sát.
“Mẹ ơi! Mẹ ơi! Hay chưa! Nhiều, kiếm quá! Ha ha ha ha ha!”
“… Kiếm ư?”
Kiyazuna quan sát tình hình, không tin vào mắt mình.
Chiếc xe tăng Golem đồ sộ bỗng lật ngang.
Mestel-Eksir kịp thời phản ứng trước đòn chém bất thần, ôm thốc lấy Kiyazuna và nhảy ra khỏi xe.
Sáu cái bánh xe bị chém lìa một đường, bay vút lên không trung và rơi bịch xuống đất.
“Bày trò quái gì vậy, thằng kia? Phải chào hỏi tử tế chứ.”
“… Giao Ma kiếm Bộc Toái ra đây.”
Kẻ này sở hữu vóc người to lớn, dáng hơi ngả về phía trước như loài dã thú. Lưng đeo một lượng kiếm nhiều tới mức vô lý. Ánh mắt tựa tử thần đang nhìn chằm chằm Kiyazuna.
Thứ vũ khí có thể chém đứt bánh xe tăng Golem trong nháy mắt là một chiếc phủ thương khổng lồ gắn lưỡi liềm. Ma kiếm.
“Ha ha ha ha ha! Ai đây nhỉ! Có vẻ mạnh đấy! Kiếm! Ngầu, ngầu quá xá!”
“Ta giết ngươi. Xưng danh đi.”
Hắn là số phận tất yếu giáng xuống đầu những kẻ sở hữu ma kiếm. Hắn từng chết một lần, từng một lần rơi xuống Địa ngục.
“Hung Hãn Trois.”
Và hiện tại, kẻ sở hữu Ma kiếm Bộc Toái Chalijisya là…
(Còn nữa)