Cô Gái Văn Chương Và Tuyển Tập Tình Yêu - Tập 4
Cô gái văn chương là một series light novel nổi tiếng của nữ tác giả Nomura Mizuki, một trong những hiện tượng light novel được nhắc đến nhiều nhất tại Nhật Bản cũng như trên thế giới. Lượng tiêu thụ của bộ sách này lên tới vài triệu bản, những diễn đàn và cộng đồng mạng tại Nhật đánh giá nó như là một trong những series hay nhất từ trước đến giờ, đặc biệt là giải thưởng Kono Light Novel ga Sugoi! danh giá của Nhật đã xếp Cô gái văn chương lên vị trí thứ 8 vào năm 2007, thứ 3 vào năm 2008 và thứ nhất vào năm 2009 trong bảng xếp hạng light novel của mình. Amano Tooko – nhân vật chính trong Cô gái văn chương – cũng đã đoạt giải Nhân vật nữ hay nhất của năm 2009. Bộ light novel này đã được chuyển thể thành cả truyện tranh và phim hoạt hình.
Cô gái văn chương và tuyển tập tình yêu 4 là tập cuối cùng trong loạt truyện ngắn kể về những mẩu truyện tình cảm của các cặp nhân vật xuất hiện trong series truyện chính, bên cạnh hai nhân vật chính là Inoue Konoha và Amano Tooko.
Dưới gốc anh đào năm ấy, Cô gái văn chương Amano Tooko đã dứt khoát quay lưng ra đi, bất chấp sự van xin níu kéo lặp đi lặp lại trong nước mắt của cậu đàn em vẫn luôn thu mình do dự không dám tiến về phía trước. Trong thời khắc từ biệt ấy, Cô gái văn chương đã mang trong mình những suy nghĩ, những cảm xúc như thế nào? Tại sao Tooko phải nhất quyết đi học đại học ở tận Hokkaido xa xôi? Liệu rằng lời hứa nhất định sẽ gặp lại khi cả hai từng người có thể tự bước đi trên đôi chân của mình mà Konoha đã gửi gắm cùng nụ hôn trao đi có trở thành hiện thực?
Những mẩu truyện ngắn về chiếc nhẫn “đính hôn” đột nhiên xuất hiện trong phòng câu lạc bộ, hay về chàng hoàng tử Fuji (Tử đằng) trong lòng Tooko, người đã cùng cô trốn đi đâu đó trong buổi cắm trại ngoại khóa của câu lạc bộ bóng chuyền và câu chuyện về cậu bé hạnh phúc, người luôn sống trong thế giới tràn ngập hạnh phúc và những điều xinh đẹp là những gia vị đặc sắc mà Cô gái văn chương chuẩn bị cho độc giả trong tuyển tập tình yêu 4 này.
Những câu chuyện chưa kể về cô em gái Maika của Konoha, tâm tư của Miu, của Nanase sau này và cô bé Hotaru – con gái của Maki cùng kẻ bất hạnh bị vòng xoáy hận – thù – báo tàn phá Aoi, người luôn trăn trở liệu rằng cha có yêu thương mình không cũng là những chủ điểm trong tuyển tập tình yêu 4 này.
Hikari light novel – ThaiHaBooks trân trọng giới thiệu tới quý độc giả tập thứ 15 của series “Cô gái văn chương và tuyển tập tình yêu 4”
Mục Lục
“Cô gái văn chương” tập sự và Phát hiện vĩ đại
“Cô gái văn chương” và Nhà quý tộc u buồn
Điểm tâm của “Cô gái văn chương”
~ “Hải âu Jonathan Livingston” ~
“Cô gái văn chương” và Đứa trẻ hạnh phúc
“Cô gái văn chương” và Cặp tình nhân ồn ào
Câu chuyện bí mật tại xưởng vẽ
Cô bé khó chịu và Cậu bé trái chanh
Tâm tư của từng người
Miu ~ Ngờ vực bước từng bước
Nanase ~ Cuộc gọi tới thiên thần
Hotaru ~ Trong ánh nắng sau cơn bão
Tấm lòng của “Cô gái văn chương”
Điểm tâm hôm nay của “Cô gái văn chương”
Dưới tán anh đào nở rộ
Bí mật bánh su kem
Điểm tâm hôm nay của “Cô gái văn chương”
Chương đặc biệt “Trăm năm sau”
Lời tác giả
Giới thiệu tác giả
Nomura Mizuki
Cô sinh ra và lớn lên tại tỉnh Fukushima, một tỉnh nằm ở phía đông bắc Nhật Bản được mệnh danh là “Vương quốc của những bài hợp xướng”. Từ khi còn nhỏ, cô đã rất yêu thích sáng tác truyện, ước mơ của cô là trở thành môt nhà văn.
Với tác phẩm đầu tay “Tiếng ca tại sân bóng bàn trên đỉnh Akagi”, cô đã đoạt giải nhất dành cho hạng mục tiểu thuyết của giải thưởng Entame lần thứ 3 do Famitsu Entertainment tổ chức. Sở thích của cô là sáng ngủ, chiều ngủ, tối ngủ, nói chung là tất cả những gì liên quan tới ngủ. Những tác phẩm đã được xuất bản của cô là loạt truyện “Sân bóng bàn”, “Bad! Daddy” và “Tình yêu thỏ bông”.
Trích dẫn
Thời khắc từ biệt, em đứng trước tôi và khóc như một đứa trẻ.
Đáp lại những lời van xin lặp đi lặp lại của em là cái lắc đầu khe khẽ của tôi.
Cậu bé vẫn luôn bị tổn thương, thu mình do dự không dám tiến về phía trước. Đôi lúc thật xấu tính, nhưng cũng thật dịu dàng, tinh tế. Dù luôn than phiền nhưng vẫn viết cho tôi thật nhiều câu chuyện. Đối với sự rung động nảy sinh dành cho em ấy, tôi tự nhủ phải chôn sâu nó tận đáy lòng. Cả tôi và em đều còn quá non nớt, nếu tôi tiếp tục ở lại, đôi chân của em sẽ không thể tiến về phía trước, đôi tay của em sẽ bị tôi níu lấy, tài năng của em sẽ bị tôi giam cầm không thể tỏa sáng được.
Nhưng em vừa khóc vừa nhìn tôi, nói với tôi rằng cho đến ngày chúng tôi gặp lại, em sẽ không bao giờ khóc nữa. Cho nên tôi cởi tấm khăn quàng cổ màu trắng mà mình định mang đi và choàng lên cổ em, bởi vì tôi tin tưởng vào lời thề của em.
Bờ môi của em chạm vào môi tôi... đó là lời hứa.
Rằng chúng tôi nhất định sẽ gặp lại.
Ở bên kia cánh cửa hẹp ấy, khi tôi và em, từng người đã có thể tự bước đi trên đôi chân mình. Và khi đó, tôi sẽ nói cho em biết.
Rằng tôi yêu em đến nhường nào.