Trò Chuyện Cùng Con Về Nền Kinh Tế
Nếu chúng ta muốn xây dựng một cây cầu, tốt nhất là giao phó công việc đó cho các chuyên gia, và các kỹ sư. Nếu chúng ta cần phẫu thuật, tốt nhất là tìm lấy một bác sĩ phẫu thuật thực hiện. Tuy nhiên những cuốn sách phổ cập khoa học rất quan trọng trong một thế giới nơi mà tổng thống Hoa Kỳ tiến hành một cuộc chiến chống lại khoa học và lũ trẻ của chúng ta lại tránh xa các khóa học về khoa học. Nuôi dưỡng sự đánh giá cao của cộng đồng về khoa học là tấm lá chắn bảo vệ cộng đồng các nhà khoa học, nơi cung cấp những chuyên gia mà xã hội cần. Theo nghĩa ấy, cuốn sách nhỏ nhoi này sẽ hoàn toàn khác biệt với những cuốn sách “phổ cập khoa học” đó.
Khác với những ngành nghề vật lý, kỹ thuật, nơi những hiểu biết của khoa học ngày càng soi sáng cách thức hoạt động của thế giới tự nhiên, cuốn sách này ra đời với nỗ lực đi ngược lại với việc phổ cập kinh tế: nếu cuốn sách thành công, nó sẽ khuyến khích các độc giả nắm lấy nền kinh tế trong tay họ và giúp họ nhận ra rằng để hiểu nền kinh tế họ cũng cần phải hiểu tại sao các chuyên gia về kinh tế tự phong, tức là các nhà kinh tế học, hầu như luôn luôn... sai lầm. Đảm bảo rằng tất cả mọi người được phép nói một cách tự tin và thuyết phục về nền kinh tế là điều kiện tiên quyết cho một xã hội tốt, là tiền đề cho một nền dân chủ đích thực. Sự thăng trầm của nền kinh tế quyết định cuộc sống của chúng ta; sức mạnh của nền kinh tế nhạo báng các nền dân chủ; các xúc tu của nó chạm vào nơi sâu thẳm tâm hồn của chúng ta, nơi chúng định hình hy vọng và khát vọng của chúng ta. Nếu trao cho những chuyên gia toàn quyền quyết định về nền kinh tế, điều đó có nghĩa là chúng ta hoàn toàn trao cho họ mọi quyết định quan trọng.
Yanis Varoufakis viết cuốn sách "Trò chuyện cùng con về nền kinh tế" với niềm tin rằng kinh tế là một vấn đề rất quan trọng và bạn không thể để mặc chúng cho những nhà kinh tế. Ông viết cuốn sách bằng cả niềm vui khi ông chỉ ngồi nhà, nhìn ra vịnh Saronic và dãy núi Peloponnese phía xa, và cứ thế viết. Và thêm một lý do khác nữa là cô con gái bé nhỏ Xenia của ông không thường xuyên có mặt trong cuộc đời ông, nói những câu chuyện giả tưởng với cô bé về những điều mà sự thiếu thốn thời gian không cho phép hai cha con thảo luận đem lại cảm giác rất tốt. Chính vì thế ông muốn trò chuyện với con gái mình, một cách trừu tượng, về chủ nghĩa tư bản. Cuốn sách thiếu vắng hoàn toàn những từ ngữ như ‘tư bản’ hay ‘chủ nghĩa tư bản’ thay vào đó những thuật ngữ ‘xã hội thị trường’, ‘tư bản’, ‘máy móc’ và ‘phương tiện’ để làm cho câu chuyện muốn nói với con gái bớt nặng nề và nhàm chán. Vì cuối cùng sẽ chẳng có ý nghĩa gì nếu chúng ta không thỏa hiệp được với con quái vật đang thống trị cuộc sống này.