Nỗi Buồn Màu Xanh Lá (Tái Bản 2019)
Thông tin tác giả:
Raxu Nguyễn còn được biết tới với bút danh Allen Thanh Tâm, tên thật là Tùng, sinh ra và lớn lên tại Hà Nội. Là cử nhân Khoa học máy tính, Đại học Murdoch, Australia.
Nói về bản thân, Raxu Nguyễn coi mình là Bạch Dương không sừng, chạy hoài chạy mãi vẫn mắc kẹt ở tuổi 18. Thích trà sữa, sách và anime. Ước được làm một chiếc lá nhỏ, chìm trong nắng gió xanh mãi qua tháng ngày.
Ngoài cuốn “Nỗi buồn màu xanh lá”, Raxu Nguyễn còn là tác giả cuốn “Dành cả thanh xuân để yêu một người vô tâm” và từng góp bút trong nhiều dự án sách như “Đừng vì cô đơn mà yêu một ai đó”, “Chào anh, người cũ”, “Và cơn mưa sẽ đến cùng kỉ niệm”, “Hóa ra từ bỏ anh không quá khó”, “Gọi nhau là người cũ”, “Khi chúng ta còn trẻ”...
Thông tin tác phẩm:
Trong những ngày tháng cô đơn, sống tự lập loanh quanh chỉ với bốn điểm thẳng hàng: nhà – trường học – cửa hàng tiện lợi – quán ăn, Raxu đã chọn cách viết để lưu giữ lại những cảm xúc tuổi trẻ. Raxu hi vọng rằng nếu một ngày, chẳng may biến mất, những cảm xúc mà cậu gửi gắm trong những trang giấy vẫn có thể chạm tới tim ai đó, làm lay động những trái tim đồng cảm, có chung nhịp điệu.
Đọc “Nỗi buồn màu xanh lá”, bạn sẽ bắt gặp những mảnh ghép thanh xuân trẻ trung và thuần khiết. Tuyển tập truyện ngắn hòa trộn trong đó nhiều câu chuyện đời thường, nhiều khoảnh khắc giản đơn nhưng vẫn khiến người đọc bâng khuâng, vì một ánh mắt thoáng qua, vì một cái chạm tay thật khẽ, một cái siết vai kìm nén cơn run rẩy, một ít nắng sưởi ấm trái tim, một ít mưa cùng nỗi nhớ… Và còn cả những chông chênh khi đứng giữa giao lộ với nhiều ngã rẽ.
Đâu đó trong cuốn sách này, bạn còn tìm được những triết lý thú vị về cuộc đời. Rằng trong chuyện tình cảm, quan trọng nhất không phải ai thích ai, ai không thích ai, quan trọng là mình sẽ trở thành người thế nào sau khi gặp người ta, với đối phương cũng vậy. Một khi đã trót thương một ai đó, nhiều khi ta trở nên ngốc nghếch, cứ nỗ lực từng chút để với tới gần ai kia. Coi niềm vui của người đó là niềm vui của mình, nhận nỗi buồn của họ cũng thành nỗi buồn của bản thân, thậm chí còn phóng đại những cử chỉ giản đơn mà người đó dành cho mình thành một điều to tát với tầng tầng lớp lớp những ý nghĩa sâu xa. Yêu mà, một khi đã “ngã” vào tình yêu, liệu mấy ai đủ tỉnh?
Nhưng cũng có khi ta lạc bước vào cuộc đời nhau chẳng phải vì nắm tay ở lại, mà để đi chung một quãng đường, tới khi hết duyên hết phận, có thể trao nhau một nụ cười, hóa giải sợi dây duyên từng có, rồi cứ thế mỉm cười rời đi. Dẫu có chia ly, dẫu phải nhìn người mình thương ở bên một người khác thì mọi việc cũng sẽ qua. Sau những vấp ngã và tổn thương, bạn sẽ nhận ra bản thân đã trưởng thành và mạnh mẽ lên rất nhiều khi biết cách hết lòng vì một người.
Và trong dòng đời ngược xuôi tất bật này, bạn không nhất thiết cứ phải làm hoa để rực rỡ nổi bật, hãy cứ làm lá thôi, và lặng lẽ xanh. Chỉ cần bạn sống đúng với trái tim của mình, đối xử chân thành với thế giới, rồi mọi chuyện sẽ ổn. Bởi giữ được một trái tim thuần khiết xanh tươi đã là một món quà lớn với cuộc đời này rồi.