Bên cạnh một dòng chảy lịch sử cuồn cuộn trong 'Chốn xưa', thấp thoáng những câu chuyện tình khắc khoải, khiến độc giả không tránh khỏi cảm giác nhói lòng. Cuộc tình tay ba giữa Bạch Thụy Đức - cô vợ già hơn 6 tuổi Dương Phượng Nghi - cô em họ vợ là Liễu Quỳnh Cư được nhắc tới nhiều nhất. Có lẽ vì đây là một mô-típ tình yêu khá điển hình trong xã hội Trung Quốc thời phong kiến. Dương Phượng Nghi không đẻ được con trai đã cố tình đưa cô em họ 22 tuổi về Bạch viên. Từ việc bày mưu tính kế cho hai người gần gũi để kiếm đứa con trai cho chồng, Dương Phượng Nghi đã không vượt qua tấm tình nhỏ nhặt của đàn bà, khi sau 10 ngày vờ lánh mặt trở về nhà, bắt gặp chồng mình và em họ đang nằm khỏa thân trên giường.
Từ một người vợ hết lòng vì chồng, bà đã phản kháng bằng cách cởi quần áo trèo vào giường, để cả 3 người cùng chung nỗi ê chề nhục nhã. Từ một người ra tay vun đắp, bà đã tung hê tất cả chỉ vì không chịu đựng nổi vẻ mặt thỏa mãn của chồng và cô em họ sau những đêm ân ái rực lửa. Mâu thuẫn lên tới đỉnh điểm khi đứa bé trai mới sinh bị chết một cách bí ẩn và đổi lại là Dương Phượng Nghi bị trúng độc suýt chết. Mối thâm tình với cuộc đấu đá ngấm ngầm này cứ kéo dai dẳng, giết thêm cả Văn Đạt, chàng trai mà Dương Phượng Nghi có ý nhắm làm chàng rể. Cho tới sau này, bà đã phải chọn lối thoát đầy bế tắc là thắt cổ tự tử.
Cặp trai tài - gái sắc tướng Dương Sở Hùng và Lý Tử Vân kết duyên gây xôn xao Ngân Thành, bỏ lại phía sau một khối tình vỡ nát. Trước đó, Tử Vân đã đem lòng yêu chàng phóng viên Phụng Ngô, hai người từng thề non hẹn biển ở bên nhau. Nhưng viên tướng chỉ huy trưởng quân đoàn bảo vệ thành phố đã để mắt tới tài nữ nổi danh khắp Ngân Thành. Cuộc chia cắt tàn bạo đã đến với Phụng Ngô khi chàng rời chốn hoa lệ về thăm người yêu. Tưởng đâu rạng ngời hạnh phúc lúc gặp mặt, bỗng dưng nhận phải mối hận chèn nặng trong tim. Uất ức và sự giày vò đã khiến chàng phóng viên si tình nhảy xuống dòng Ngân Khê tự tử. Chàng chết mà không tin nổi, sau này khi 108 người bị bắn chết ở bức tường đá, Tử Vân đã khóc than không phải cho người họ Lý nhà mình, mà là khóc chồng.
Chuyện tình của Đông, người gánh nước thuê cho nhà họ Lý ngỡ chỉ thoảng qua trong hiu hắt buồn, nhưng cũng vì thế lại khiến người ta chẳng thể bỏ qua. Người tưởng rằng yên phận suốt đời với nghề gánh nước này, hóa ra giấu mối chân tình với cô Mười Một ở Lầu Hoa Đào. Bắt đầu là tiếng hát trong veo của cô khi cùng chị em ngồi mâm xe ở giếng muối hát hò. Chàng gánh nước thuê dành dụm đủ 300 đồng để được vào lầu Bạch Thủy khách vui vầy với nàng một đêm, để rồi khắc khoải mãi lâu sau. Chuyện đâu dừng ở đó, cảm nhận người con trai đã bao lần theo mình đến cổng, bao lần nhìn bóng mình bước vào nhà, cô Mười Một đã tự bỏ tiền để mời Đông trở lại .ầu, tự nguyện dâng hiến. Cho tới khi Đông đủ tiền quay lại chuộc thì người con gái ấy đã yểu mệnh qua đời. Mối tình, có thể gọi là thế, vì nó có tồn tại giữa Diên An và chàng Lệch chăn cừu mang lại cảm giác nửa cười nửa khóc. Cô sinh viên trẻ hừng hực tinh thần những năm cách mạng văn hóa nổ ra, đã xung phong về miền núi, nộp quyết tâm thư lấy một nông dân làm chồng. Và để chứng tỏ mình “cách mạng thật”, cô đã chủ động gặp gỡ với một người lam lũ nhất, bẩn thỉu nhất vùng đó, ngỏ ý muốn cưới người bần nông chính gốc này. Diên An đã không đành lòng về chịu tang mẹ là Bạch Thu Vân, người đã uống thuốc ngủ tự vẫn vì không chịu được kết cục đau thương mà gia đình mình đang gánh chịu trong đại cách mạng văn hóa. Cô cũng không về trại cải tạo, nơi người cha Lý Nãi Chi trước khi chết trăng trối muốn cô con gái tự tay giặt cái áo thẫm máu của mình. Nhưng cô lại đành lòng bảo chàng chăn cừu đi tắm, đành lòng chấp nhận anh Lệch to khỏe chỉ rửa qua quít nửa chậu nước, đành lòng vùi dập đời con gái của mình trong câu nói 'Em quyết làm việc này tới cùng!'.
Đành lòng cam chịu yêu bần nông để đổi lấy mạng sống. Hòa vào dòng chảy chung của Chốn xưa, những câu chuyện tình lô xô theo thời thế bấp bênh. Không một ai yên ổn và chẳng thể nào kiếm được một chốn an toàn cho tình yêu trong những năm tháng đầy rẫy tai ương và chết chóc này. Tình yêu hay chính xác hơn là những kiếp người đã cố gắng vùng vẫy bằng nhiều cách thức khác nhau để đổi lấy sự tồn tại. Nhưng dù cho tính toán đến thế nào, tất cả đều bị vùi dập, vùi dập một cách đáng thương. Song chính từ những câu chuyện tình tuyệt vọng ấy, toát lên những khát vọng sống, khát vọng của con người trong nỗi đau, để làm nên một hình ảnh đa chiều, nhiều màu sắc của Chốn xưa.