Nguyễn Ngọc Tư, một cái tên đã trở thành biểu tượng trong văn học Việt Nam đương đại, là nhà văn của những câu chuyện mộc mạc, chân thực, đậm chất Nam Bộ. Với ngòi bút tinh tế, chị không chỉ kể chuyện mà còn gieo vào lòng người đọc những hạt giống của cảm xúc, suy tư và tình yêu dành cho con người, quê hương. Từ vùng đất Cà Mau xa xôi, nơi sông nước mênh mông và cuộc sống giản dị, Nguyễn Ngọc Tư đã bước ra thế giới văn chương với một phong cách độc đáo, để lại dấu ấn sâu đậm không chỉ trong lòng độc giả Việt Nam mà còn vươn xa ra quốc tế.
Giới thiệu tác giả
Nguyễn Ngọc Tư sinh năm 1976 tại xã Tân Duyệt, huyện Đầm Dơi, tỉnh Cà Mau – một vùng đất cuối cùng của Tổ quốc, nơi mà thiên nhiên và con người hòa quyện trong một mối dây bền chặt. Tuổi thơ của chị gắn liền với những cánh đồng lúa, dòng sông hiền hòa và cuộc sống lao động nhọc nhằn của người dân miền Tây Nam Bộ. Gia đình khó khăn đã buộc chị phải nghỉ học khi đang học lớp 10, nhưng chính những ngày “vào đời sớm” ấy đã trở thành nguồn cảm hứng lớn cho sự nghiệp sáng tác sau này. Văn chương, với Nguyễn Ngọc Tư, không chỉ là đam mê mà còn là cách để chị giải tỏa những cảm xúc dồn nén, gửi gắm những câu chuyện về con người và cuộc sống quanh mình.
Chị từng tâm sự rằng viết lách ban đầu không phải để kiếm sống hay để nổi tiếng, mà đơn giản là vì “buồn quá không biết nói chuyện cùng ai nên tìm cách trút vào trang viết”. Chính sự chân thành và giản dị ấy đã giúp chị chạm đến trái tim độc giả. Năm 2000, Nguyễn Ngọc Tư bất ngờ tỏa sáng khi giành giải Nhất cuộc thi Văn học Tuổi 20 do Nhà xuất bản Trẻ tổ chức với tập truyện ngắn Ngọn đèn không tắt. Tác phẩm này không chỉ đánh dấu bước ngoặt trong sự nghiệp của chị mà còn khẳng định một tài năng trẻ đầy triển vọng trong nền văn học Việt Nam.
Phong cách sáng tác mang đậm hồn quê Nam Bộ
Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn của miền Tây Nam Bộ, và điều này thể hiện rõ nét qua từng tác phẩm của chị. Giọng văn của chị đậm chất Nam Bộ – mềm mại, chậm rãi, trữ tình nhưng không kém phần sâu cay. Chị viết về những con người bình dị, những số phận éo le, những mảnh đời chìm nổi giữa dòng chảy của cuộc sống. Ngôn ngữ trong văn chị là thứ ngôn ngữ đời thường, gần gũi, mang âm hưởng của tiếng nói miền quê sông nước, nhưng lại được sử dụng một cách tinh tế, giàu hình ảnh và cảm xúc.
Bối cảnh trong các tác phẩm của Nguyễn Ngọc Tư thường là những cánh đồng lúa bạt ngàn, những con sông uốn lượn, những xóm làng heo hút nơi miền Tây. Qua đó, chị không chỉ tái hiện một không gian sống động mà còn làm sống dậy văn hóa, tập quán và tâm hồn của người dân Nam Bộ. Đọc văn chị, người ta như nghe thấy tiếng nước chảy, tiếng gió thổi qua lau sậy, tiếng nói cười của những con người chân chất mà giàu tình cảm.
Nhân vật trong truyện của Nguyễn Ngọc Tư thường là những người lao động bình thường – nông dân, ngư dân, những người phụ nữ Nam Bộ kiên cường, đảm đang nhưng cũng đầy nỗi niềm. Họ không phải là những anh hùng vĩ đại, mà là những con người nhỏ bé, đối mặt với những khó khăn, mất mát trong cuộc sống. Chị khắc họa họ với sự đồng cảm sâu sắc, để rồi qua từng câu chuyện, người đọc tìm thấy chính mình trong những nỗi buồn, niềm vui, khát vọng của họ.
Một đặc điểm nổi bật trong sáng tác của Nguyễn Ngọc Tư là sự hòa quyện giữa hiện thực và huyền ảo. Chị không ngại đưa vào truyện những yếu tố kỳ bí, mơ màng, nhưng tất cả đều được đặt trong một bối cảnh rất đời, rất thực. Điều này tạo nên một chất thơ đặc trưng, khiến tác phẩm của chị vừa gần gũi vừa sâu lắng, vừa thực tế vừa bay bổng.
Sự nghiệp văn học
Sự nghiệp văn học của Nguyễn Ngọc Tư gắn liền với hàng loạt tác phẩm xuất sắc, trong đó nổi bật nhất phải kể đến Cánh Đồng Bất Tận (2005). Tập truyện ngắn này không chỉ là một hiện tượng xuất bản mà còn là một cột mốc quan trọng trong văn học Việt Nam đương đại. Cánh đồng bất tận kể về những số phận trôi nổi trên dòng đời, với nhân vật chính là một gia đình sống lênh đênh trên ghe, đối mặt với nghèo khó, đau khổ và những vết thương lòng không thể lành. Tác phẩm chạm đến lòng người bằng sự chân thực, ám ảnh và sâu sắc, để lại dư âm day dứt trong lòng độc giả.
“Cánh Đồng Bất Tận” không chỉ thành công trong nước mà còn vươn xa ra thế giới. Tác phẩm được dịch sang nhiều ngôn ngữ như tiếng Hàn, tiếng Anh, tiếng Thụy Điển, tiếng Đức và nhận được nhiều giải thưởng danh giá, trong đó có giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam năm 2006 và giải LiBeraturpreis 2018 do Hiệp hội Quảng bá Văn học Châu Á, Châu Phi và Mỹ Latin tại Đức trao tặng. Bộ phim chuyển thể từ truyện ngắn cùng tên, ra mắt năm 2010, cũng đạt được nhiều thành công, khẳng định sức sống mãnh liệt của câu chuyện mà Nguyễn Ngọc Tư đã viết.
Trước Cánh đồng bất tận, “Ngọn Đèn Không Tắt” (2000) là tác phẩm đầu tay đưa tên tuổi Nguyễn Ngọc Tư đến với công chúng. Tập truyện ngắn này mang đậm chất Nam Bộ, kể về những con người chân chất, kiên cường và tình nghĩa. Dù không sâu sắc và hoàn thiện như những tác phẩm sau này, Ngọn đèn không tắt vẫn ghi dấu bằng sự mộc mạc, giản dị và cảm xúc chân thành, giúp chị giành được nhiều giải thưởng như giải Mai Vàng và giải B của Hội Nhà văn Việt Nam.
Ngoài hai tác phẩm tiêu biểu trên, Nguyễn Ngọc Tư còn để lại dấu ấn với nhiều tập truyện ngắn và tản văn khác như “Gió Lẻ Và 9 Câu Chuyện Khác” (2008), “Khói Trời Lộng Lẫy” (2019), “Trôi” (2023), “Tiếng Gọi Chân Trời” (2025). Mỗi tác phẩm là một hành trình khám phá mới, nơi chị tiếp tục kể những câu chuyện về con người, về sự cô đơn, mất mát và khát vọng sống. Khói trời lộng lẫy, chẳng hạn, là tập hợp những truyện ngắn xoay quanh thân phận người phụ nữ, với nỗi buồn và sự mong manh được khắc họa đầy tinh tế. Trong khi đó, Trôi lại mang đến một thế giới bất định, nơi con người dạt trôi trong hành trình tìm kiếm ý nghĩa cuộc đời.
Một số tác phẩm tiêu biểu của Nguyễn Ngọc Tư
1. Trôi
“Trôi” xoay quanh câu chuyện của những con người sống trên một cù lao đang dần tan rã – một hình ảnh ẩn dụ cho sự đổi thay, mất mát và sự bất lực trước thời gian. Nhân vật chính, một cô gái trẻ, đối diện với lựa chọn giữa việc bám víu vào những gì còn sót lại của quê hương hay để bản thân “trôi” đi, tìm kiếm một lối thoát cho chính mình. Câu nói mở đầu tác phẩm: “Em thà trôi một mình. Nhưng những gì còn sót lại của một cù lao phân rã chẳng là bao. Vài ba mái nhà lấp ló trên mặt nước, vài ba con người bám vào đó sống nốt quãng đời thừa” đã phần nào hé lộ không khí u hoài, trĩu nặng của câu chuyện.
Nguyễn Ngọc Tư tiếp tục sử dụng ngòi bút tinh tế để khắc họa những số phận nhỏ bé nhưng đầy sức sống. Tác phẩm không chỉ kể về sự tan rã của một vùng đất mà còn phản ánh sự phân rã trong tâm hồn con người – những mối quan hệ rạn nứt, những ký ức phai mờ và khát vọng tìm lại ý nghĩa cuộc đời. Xen lẫn trong đó là chất huyền ảo đặc trưng của chị, nơi thực và mơ đan cài, tạo nên một không gian vừa gần gũi vừa xa xăm, vừa hiện thực vừa siêu thực.
“Trôi” không phải là một câu chuyện có kết thúc rõ ràng hay giải pháp trọn vẹn. Thay vào đó, nó mời gọi người đọc cùng trôi theo dòng cảm xúc của nhân vật, để cảm nhận sự cô đơn, nỗi đau và cả những tia hy vọng le lói giữa muôn vàn mất mát. Đây là một tác phẩm đậm chất Nguyễn Ngọc Tư – buồn mà đẹp, giản dị mà sâu sắc, như một khúc hát ru của miền sông nước, vừa dịu dàng vừa ám ảnh.
2. Biển Của Mỗi Người
“Biển Của Mỗi Người” là tập hợp những tản văn ngắn, mỗi bài như một mảnh ghép nhỏ, góp phần tạo nên bức tranh lớn về cuộc sống. Tác phẩm không kể một câu chuyện liền mạch mà là những lát cắt đời thường, những khoảnh khắc tưởng chừng giản dị nhưng lại chứa đựng chiều sâu cảm xúc và ý nghĩa. Nguyễn Ngọc Tư viết về những điều gần gũi: một buổi chiều mưa ở quê nhà, tiếng sóng vỗ bên bờ sông, hay nỗi nhớ nhung của những con người xa xứ. Qua đó, chị khéo léo lồng ghép những triết lý sống, những câu hỏi về hạnh phúc, sự cô đơn và ý nghĩa của sự tồn tại.
Điểm đặc biệt của tập tản văn này nằm ở cách Nguyễn Ngọc Tư nhìn nhận thế giới. Chị không chỉ quan sát mà còn cảm nhận bằng cả trái tim, để rồi biến những điều bình dị thành những câu chuyện đầy chất thơ. “Biển” trong tựa đề không chỉ là biển cả thực sự của thiên nhiên, mà còn là biển của tâm hồn mỗi người – nơi chứa đựng những sóng gió, những bình yên và cả những bí ẩn không lời giải. Mỗi bài viết là một lần chị mời gọi người đọc nhìn vào “biển” của chính mình, để tự tìm câu trả lời cho những câu hỏi mà cuộc sống đặt ra.
Giọng văn của Nguyễn Ngọc Tư trong “Biển Của Mỗi Người” vẫn giữ được nét đặc trưng: mộc mạc, chân thành, đậm chất Nam Bộ nhưng không kém phần tinh tế. Chị sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi như lời kể của một người bạn, nhưng lại có sức gợi, khiến người đọc không thể không dừng lại để suy ngẫm. Tác phẩm không chỉ là một cuốn sách để đọc, mà còn là một người bạn đồng hành, giúp ta lắng lại giữa nhịp sống hối hả để nghe tiếng nói từ sâu thẳm trong lòng.
3. Gió Lẻ Và 9 Câu Chuyện Khác
‘Gió Lẻ Và 9 Câu Chuyện Khác” tập trung vào những câu chuyện đời thường, giản dị nhưng chứa đựng chiều sâu cảm xúc và ý nghĩa. Nguyễn Ngọc Tư, với ngòi bút tinh tế và giàu chất thơ, tiếp tục kể về những con người nhỏ bé ở miền Tây Nam Bộ – những người nông dân, người phụ nữ, những số phận trôi nổi giữa dòng đời đầy biến động. Truyện ngắn “Gió Lẻ” mở đầu tập sách là câu chuyện về một người phụ nữ sống cô đơn trong căn nhà bên dòng sông, nơi những cơn gió lẻ thổi qua như mang theo nỗi buồn, ký ức và những mất mát không thể nguôi ngoai. Qua đó, tác giả khéo léo phác họa bức tranh về sự cô độc, sự mong manh của hạnh phúc và những vết thương lòng âm ỉ.
9 câu chuyện còn lại trong tập sách là những mảng màu đa dạng của cuộc sống. Có câu chuyện về tình yêu không trọn vẹn, nơi nhân vật phải đối mặt với sự chia cắt và nỗi đau thầm lặng; có câu chuyện về tình thân gia đình, nơi những rạn nứt dần được hàn gắn qua thời gian và sự thấu hiểu; và cũng có những câu chuyện mang hơi hướng huyền ảo, kỳ bí, đan xen giữa thực tại và giấc mơ, tạo nên một không gian đặc trưng của Nguyễn Ngọc Tư – vừa gần gũi, vừa xa xăm, vừa hiện thực, vừa mơ màng. Dù mỗi truyện ngắn mang một sắc thái riêng, tất cả đều được kết nối bởi giọng văn mộc mạc, trữ tình, đậm chất Nam Bộ, giàu hình ảnh và đầy sức gợi.
Tác phẩm không chỉ đơn thuần là những câu chuyện kể mà còn là lời mời gọi người đọc dừng lại để suy ngẫm về cuộc đời, về những điều tưởng chừng nhỏ bé nhưng lại chứa đựng ý nghĩa sâu xa. Qua từng nhân vật, Nguyễn Ngọc Tư mang đến sự đồng cảm sâu sắc, khiến người đọc như thấy chính mình trong những nỗi niềm rất thật, rất đời của họ. Đây là cuốn sách dành cho những ai yêu thích văn chương tinh tế, những ai muốn tìm kiếm sự an ủi và thấu hiểu qua những câu chuyện giản dị nhưng thấm thía.
4. Không Ai Qua Sông
“Không Ai Qua Sông” xoay quanh câu chuyện về một nhóm người sống trên một con thuyền, lênh đênh giữa dòng sông rộng lớn – một biểu tượng cho sự trôi nổi, bất định của cuộc đời. Nhân vật chính, một người phụ nữ tên Sáng, cùng những người đồng hành của mình, đối mặt với những biến cố khắc nghiệt của thiên nhiên và xã hội. Dòng sông trong truyện không chỉ là bối cảnh mà còn là một nhân vật vô hình, vừa là nơi nuôi dưỡng sự sống, vừa là ranh giới chia cắt, ngăn cách con người với những bến bờ mà họ khao khát chạm tới. Câu chuyện mở đầu với hình ảnh một cơn lũ lớn, cuốn trôi mọi thứ, để lại những mảnh đời chênh vênh giữa sống và chết, giữa hy vọng và tuyệt vọng.
Nguyễn Ngọc Tư tiếp tục sử dụng ngòi bút tinh tế để khắc họa những con người nhỏ bé, bình dị nhưng mang trong mình những nỗi đau sâu thẳm. Tác phẩm không chỉ kể về sự sinh tồn mà còn đào sâu vào những mối quan hệ phức tạp giữa các nhân vật – tình thân, tình yêu, và cả những hận thù âm ỉ. Qua đó, chị đặt ra câu hỏi day dứt: liệu con người có thể vượt qua dòng sông của số phận để tìm thấy bến bờ của chính mình, hay tất cả chỉ là một hành trình vô định mà “không ai qua sông”?
5. Khói Trời Lộng Lẫy
“Khói Trời Lộng Lẫy” gồm 11 truyện ngắn, mỗi truyện là một mảnh ghép cảm xúc, khắc họa những số phận mong manh, những nỗi cô đơn, khao khát yêu thương và sự giằng xé nội tâm. Tác phẩm tiêu đề “Khói Trời Lộng Lẫy” kể về một cô gái mang theo đứa em trai nhỏ bỏ trốn khỏi cuộc sống phố thị để tìm về một nơi chốn mới, nơi ký ức, thực tại và ước mơ đan xen. Qua hành trình ấy, Nguyễn Ngọc Tư không chỉ tái hiện những mất mát của nhân vật mà còn gợi lên sự lộng lẫy của những điều tưởng chừng nhỏ bé – như khói trời tan mau nhưng lại đẹp đến nao lòng.
Các truyện trong tập sách chủ yếu tập trung vào thân phận người phụ nữ miền Tây Nam Bộ – những người mẹ, người chị, người vợ – với nỗi buồn bao quanh họ: sự cô đơn trong gia đình, khát khao được yêu thương, và những vết thương lòng không thể nói thành lời. Nguyễn Ngọc Tư sử dụng giọng văn mộc mạc, đậm chất Nam Bộ, kết hợp với những hình ảnh giàu sức gợi như cánh đồng, dòng sông, hay làn khói mỏng manh, để tạo nên một không gian vừa thực tế vừa mơ hồ, vừa gần gũi vừa ám ảnh. Chị khéo léo đan cài yếu tố huyền ảo vào hiện thực, khiến mỗi câu chuyện không chỉ là một lát cắt đời sống mà còn là một lời thì thầm về những điều sâu kín trong tâm hồn.
“Khói Trời Lộng Lẫy” không mang đến những cái kết trọn vẹn hay giải pháp rõ ràng. Thay vào đó, nó để lại trong lòng người đọc những khoảng trống để suy ngẫm, những cảm giác day dứt xen lẫn với sự đồng cảm. Đây là một tác phẩm tiêu biểu của Nguyễn Ngọc Tư, nơi chị tiếp tục khẳng định tài năng kể chuyện và khả năng chạm đến trái tim người đọc bằng sự chân thành và tinh tế.
6. Tiếng Gọi Chân Trời
“Tiếng Gọi Chân Trời” xoay quanh những câu chuyện về con người trong bối cảnh xã hội hiện đại, nơi họ bị cuốn vào những cuộc “đi/về”, những mất mát và còn lại của các chuẩn mực sống, cũng như những mối quan hệ ấm lạnh của cuộc đời. Tác phẩm khắc họa những nhân vật như những cánh diều chao đảo, cố gắng giữ trạng thái cân bằng mong manh giữa dòng chảy cuộc sống đầy biến động. Họ mang trong mình những khát vọng bình dị, nhưng cũng phải đối mặt với hy sinh và tổn thương. Dù kiệt sức, họ vẫn bước tiếp, bởi phía cuối chân trời, có thể vẫn còn một vệt sáng le lói của hy vọng.
Đặc biệt, “Tiếng Gọi Chân Trời” chú trọng đến thân phận người phụ nữ – những người bị ràng buộc bởi bổn phận làm vợ, làm mẹ, đến mức dường như đánh mất chính mình ngoài những vai trò ấy. Họ bị giằng xé giữa quê nhà và nơi xa, ra đi vì những mối ràng buộc hoặc để cởi bỏ chúng. Qua từng trang viết, Nguyễn Ngọc Tư vẽ nên một bức tranh sống động về cuộc sống hiện đại, nơi giá trị vật chất lên ngôi, và con người phải đối mặt với những thách thức trong việc tìm kiếm ý nghĩa và mục đích sống.
7. Cánh Đồng Bất Tận
“Cánh Đồng Bất Tận” gồm 14 truyện ngắn, trong đó truyện ngắn cùng tên “Cánh Đồng Bất Tận” là tác phẩm nổi bật nhất, từng được chuyển thể thành phim điện ảnh vào năm 2010. Câu chuyện kể về một gia đình sống lênh đênh trên ghe ở vùng sông nước miền Tây, gồm người cha và hai đứa con – Điền và Nương. Họ mưu sinh bằng nghề nuôi vịt chạy đồng, một công việc nhọc nhằn, trôi nổi giữa những cánh đồng ngập nước bất tận. Cuộc sống của họ không chỉ khắc nghiệt bởi thiên nhiên mà còn bị giằng xé bởi những nỗi đau nội tâm: người cha đầy mặc cảm và hà khắc sau khi bị vợ bỏ rơi, cô con gái Nương phải gánh chịu những tổn thương từ chính người thân yêu nhất, và cậu con trai Điền chứng kiến tất cả trong sự bất lực. Xen vào đó là nhân vật Sương – một cô gái điếm được gia đình này cưu mang – người mang đến chút ánh sáng hy vọng nhưng cũng làm bộc lộ rõ hơn những vết thương sâu kín.
“Cánh Đồng Bất Tận” không chỉ là câu chuyện về sự sinh tồn mà còn là một bức tranh hiện thực đầy ám ảnh về những mảnh đời bị đẩy đến tận cùng của khổ đau. Qua đó, Nguyễn Ngọc Tư đặt ra những câu hỏi day dứt về tình thân, sự tha thứ và khả năng con người vượt qua nghịch cảnh. Các truyện ngắn khác trong tập sách, như “Cuối mùa nhan”, “Trăng rằm”, hay “Nhà cổ”, tiếp tục khai thác những số phận nhỏ bé, bình dị nhưng chứa đựng những nỗi niềm sâu thẳm, từ niềm vui thoáng qua đến nỗi buồn kéo dài bất tận.
Thành tựu và sức ảnh hưởng
Sự nghiệp của Nguyễn Ngọc Tư được ghi nhận bằng hàng loạt giải thưởng uy tín. Năm 2000, “Ngọn Đèn Không Tắt” mang về cho chị giải Nhất cuộc thi Văn học Tuổi 20 và giải Mai Vàng. Năm 2006, “Cánh Đồng Bất Tận” nhận giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam. Năm 2008, chị được vinh danh với giải thưởng Văn học ASEAN. Đặc biệt, năm 2018, chị trở thành nhà văn Việt Nam hiếm hoi nhận giải LiBeraturpreis tại Đức, một minh chứng cho tầm ảnh hưởng quốc tế của ngòi bút chị. Gần đây nhất, năm 2025, chị được trao giải Văn học Đông Nam Á xuất sắc tại giải thưởng của tạp chí Điền Trì, tỉnh Vân Nam (Trung Quốc).
Không chỉ dừng lại ở việc sáng tác, Nguyễn Ngọc Tư còn đóng góp cho văn học bằng những dự án ý nghĩa. Năm 2018, chị triển khai một dự án trị giá 6.000 Euro để hỗ trợ sáng tác dành riêng cho nữ giới tại Việt Nam, thể hiện sự quan tâm đến thế hệ nhà văn trẻ và đặc biệt là phụ nữ trong văn chương. Năm 2019, tạp chí Forbes vinh danh chị trong Top 50 phụ nữ ảnh hưởng nhất Việt Nam, một sự công nhận xứng đáng cho những đóng góp của chị không chỉ trong văn học mà còn trong đời sống xã hội.
Con người và quan niệm sáng tác
Nguyễn Ngọc Tư là một nhà văn kín tiếng, ít xuất hiện trước công chúng và hiếm khi nhận lời phỏng vấn. Chị sống giản dị tại Cà Mau, nơi chị sinh ra và lớn lên, và chọn cách tránh xa những ồn ào của mạng xã hội. Với chị, viết là một hành trình cá nhân, là cách để lý giải cuộc sống và đồng cảm với con người, chứ không phải để phô bày bản thân. Chị từng chia sẻ: “Tôi sáng tác bằng lý trí, luôn tránh việc phơi bày mình ra tác phẩm. Nhưng nếu độc giả đọc vị tôi là anh A chị B trong đó cũng không sai.”
Quan niệm sáng tác của Nguyễn Ngọc Tư là sự tôn trọng độc giả và không ngừng đổi mới. Chị từng bày tỏ sự tiếc nuối khi một số độc giả không còn yêu thích tác phẩm của mình, nhưng chị xem việc thay đổi lối viết là cách để giữ lửa sáng tạo và mang đến những giá trị mới. Với chị, văn chương không chỉ là kể chuyện mà còn là cách để phân tích, phơi bày những cảm xúc sâu kín của con người, từ đó giúp họ tìm thấy sự đồng cảm và hy vọng.
Mua sách của tác giả Nguyễn Ngọc Tư ở đâu?
Bạn có thể dễ dàng mua các tác phẩm của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư với giá tốt cùng nhiều ưu đãi hấp dẫn trên web/app Fahasa.com hoặc hệ thống nhà sách Fahasa trên toàn quốc.
Lời kết
Qua từng trang viết, tác giả Nguyễn Ngọc Tư đã mang đến một thế giới vừa thực vừa mơ, vừa buồn vừa đẹp, nơi con người dù nhỏ bé trước thiên nhiên và số phận vẫn luôn khao khát sống, khao khát yêu thương. Từ Ngọn đèn không tắt đến Cánh đồng bất tận, từ Khói trời lộng lẫy đến Tiếng gọi chân trời, hành trình sáng tác của chị là một hành trình gieo hạt tâm hồn, để lại những mùa màng cảm xúc bất tận trong lòng người đọc.
Hơn hai thập kỷ cầm bút, Nguyễn Ngọc Tư đã chứng minh rằng văn học không cần phải ồn ào hay hào nhoáng để chạm đến trái tim. Chỉ cần sự chân thành, mộc mạc và một tình yêu sâu đậm dành cho con người, chị đã tạo nên một “cánh đồng bất tận” của riêng mình – nơi mà văn chương Việt Nam mãi mãi nở hoa.
Ghé blog Fahasa để xem thêm nhiều nội dung hấp dẫn khác!